- Sáng tác mới
Ông ơi, ông cũng là người Mà sao chả thấy ông cười, hả ông Hay vì cái tên Bao Công Trong khi xử án thì không được cười?...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa tím tái ngày đông Những nỗi buồn không thể gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng....
Có một anh chàng tên Đậu, ngay từ khi chào đời đã bị gọi là ngốc, nhưng được cái tính tình lương thiện, vì thế mọi người rất quý mến....
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi. . . . Thuở ấy, cả xứ Đông Lào chỉ duy nhất có mỗi 1 cơ sở đào tạo trình độ Đại học Luật. Điều kì lạ là tuy mang tên Trường Đại học Pháp lý Hà Nội, nhưng khu Hiệu bộ ở số 87 đường Nguyễn Chí Thanh...
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó....
"- Nhờ sửa giùm công tắc" "- Anh phải thợ điện đâu?" "- Ghế có vẻ không chắc..." "- Anh phải thợ mộc đâu?" Mọi thứ đều hoàn hảo Chỉ trong ngày hôm sau!...
Nếu xét một cách tinh tường mà nói, thì thiện có chân có giả, có ngay thẳng có khuất khúc, có âm dương, có phải hay chẳng phải, có thiên lệch hay chính đáng, có đầy có vơi, có tiểu có đại, có dễ hay khó, đều cần bàn luận rõ ràng....
Mùa hạ ơi Mùa đến mùa đi Hoa Phượng đỏ Sân trường trống chếnh Thương con dế lặn sâu vào lớp cỏ Thương nỗi sầu trong tiếng ve ngân...
Em biết Anh chẳng còn bờ vai nào Cho em tựa Khi lòng mềm hoang vắng Cho em mong Chở che em khi nắng Chắn bão giông Ngăn gió giật lũ giăng...
Nghe nói, lúc đầu, khi sinh ra trái tim ta có hình vuông Bởi thế nên, khi còn bé, ta đã làm nhiều người bạn quanh ta bị tổn thương, bị đau đớn bởi các góc nhọn đó....
Mấy kiếp rồi Anh đi tìm bình yên Cùng nắng lửa, gió giông, bão tố Giữa xa xót, bồi hồi, thương nhớ Chỉ còn em Là chốn chưa đặt tên...
Gió bấc là chồng mùa đông Gió mà không lạnh thì không ra chồng? Gió bão có vợ hay không Gió gào, gió thét, gió lồng lộn xoay? Mưa bỏ chồng được mấy ngày Từ tháng năm đến hôm nay chưa ngừng?...
Tháng Ba về, em có nhớ chăng? Hoa Gạo rực triền đê, cháy bừng bao kỷ niệm. Con sông quê, dải lụa mềm, uốn lượn. Cây Gạo quê mình, nhân chứng những lứa đôi....
Anh hôn rét Anh nhớ hôn môi rét Mắt hoàng hôn Và cả tóc gió đông Anh hôn rét Em lạnh đâu Anh biết Nơi ấm hơn Nóng bỏng Giữa cõi lòng...
Đời người không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Người ta sẽ luôn phải đối mặt với những khó khăn, thất bại và phiền não trong cuộc sống....
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!