- Sáng tác mới
Mấy kiếp rồi Anh đi tìm bình yên Cùng nắng lửa, gió giông, bão tố Giữa xa xót, bồi hồi, thương nhớ Chỉ còn em Là chốn chưa đặt tên Quá nửa đời Em đi tìm tri âm Tìm tri kỉ...
Anh bảo con gái bọn em chúa tham lam Lúc ở bên anh vẫn mong có mẹ Có niềm vui nào hân hoan đến thế Trở về nhà của mẹ, Mùa xuân... Chợt nhận ra mùi hoa bưởi mơn man Đạp xe chậm thôi anh, cho em cài lại tóc...
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Tôi đã đến Sa Pa một vài lần. Lần này, trong một phút “không tự mình quyết được”, tôi theo chân các nam thanh nữ tú của Xóm Chém Gió trở lại Sa Pa, với ý định sẽ lên đỉnh Fansipan nơi mà tôi chưa từng được đặt chân tới. Chúng tôi rời Hà Nội...
Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu Bớt yêu và mơ mộng Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ Câu thơ ủ mùa về ngai ngái Vẫn hồn nhiên non dại Học mãi cũng chẳng thành Vẫn rơm rạ sinh sôi Em trở về đúng nghĩa của em thôi...
Em thấy mình có lỗi trước xuân xanh. Khi hạ về nồng nàn góc phố Mỗi độ xuân sang, vội nhìn qua khe cửa Giấc mơ xưa, hiện hữu ùa về. Thật giản đơn, em chỉ là cô bé vướng bùa mê....
Biết anh đã có vợ rồi Gặp anh trống ngực từng hồi xuống lên Nhủ lòng mình, cố mà quên Đêm không ngủ được tắt đèn tụng kinh Tình ơi, khốn khổ là tình Sao không ai khác mà mình, mình ơi...
Em thiêu bảy sợi tóc Đốt ba cái lông mày Vùi than lửa hồn anh Vía em hòa rượu uống Anh lên, em bảo xuống Anh ra, em bảo vào Anh đòi đi tắm biển...
Không có gì khác lạ vẫn là em đó thôi Mà khi anh xa rồi Em sống đời một nửa Không có người đón cửa Khi sớm tối đi về Chẳng có ai vỗ về Những lúc đau, lúc ốm...
Gió không phải là mây Nắng không là hoa lá Anh chẳng phải là em Nhân tố rời tất cả Nhưng cành non tìm lá Hoa tìm quả trên cây Sông tìm đôi bờ lạ...
Bể dâu không nhất thiết là chiến tranh, đôi khi chỉ là những biến động đủ để lòng người tỉnh ngộ. Trải qua một cuộc bể dâu, chứng kiến sự vươn lên vượt qua vất vả, chứng kiến sự chuyển đổi trước mọi khó khăn,...
Ví như sự biết ơn cần thể hiện bằng hành động, ví như trong cuộc sống hãy lựa chọn những người chân thành, có tri thức và không cư xử bạo lực, không hành động ích kỷ, cũng đừng tham lam những đồng tiền không phải của mình, vân vân và mây mây....
Sếp theo cơ chế thị trường Phận em lính, phải theo đường sếp thôi Tưởng đâu cuộc sống yên rồi Ai ngờ giông gió đến hồi nổi lên...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Rồi từng chiều cuối tuần qua đi qua đi. Cho tới một ngày gã thấy lòng chết lặng khi về tới bến đò. Lái đò là một bạn gái trong nhóm văn nghệ xóm Nàng....
Năm Nhâm Dần đã qua, xuân Quý Mão đang tới. Giữa thời khắc chuyển mùa, lòng người không khỏi bâng khuâng xao xuyến khi nhớ về một thuở xa xưa, thuở vạn vật nhất linh cùng những hồn người muôn năm cũ...
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Con tôm uốn cong mình con tôm trắng nõn Con “thỏ non” ta thương bỗng điên cuồng làm bão em không còn là em, dường như là lửa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!