- Sáng tác mới
Chữ Nhẫn là kiên tâm nhẫn nại. Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an-tịnh, nhứt là về phương-diện tu-hành đạo-đức, phải thật hành chữ nhẫn trước hết....
Thơ là tiếng nói của trái tim. Tâm Tĩnh nên thơ Huyền Tâm cũng sâu và lặng. Tâm Tĩnh bởi được soi thấu trong ánh sáng tư tưởng Chân Thiện Nhẫn mà Tâm đã ngộ được từ rất sớm....
Cách đây không lâu, Sharon Stone – nữ diễn viên nổi tiếng thế giới đã nhắc đến từ “nghiệp” trong một cuộc phỏng vấn với truyền thông về chuyện động đất tại Trung Quốc....
Thềm hoa khách đã trở hài Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn Những là nấn ná đợi tin Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời. Trăm điều ngang ngửa vì tôi,...
Thượng Đế thật sáng ý Khi tạo ra con người Một bản gốc hoàn mỹ Như thể đất với trời Đôi mắt hướng phía trước Khỏi ngoái lại đằng sau...
Theo Đạo Trời, người nào trong cuộc đời làm được nhiều điều tốt thì sẽ có kết cục tốt. Người nào sinh ra có tướng số tốt nhưng không biết giữ gìn mà toàn làm điều trái với luân lý của Trời Đất thì cuối cùng lại có kết cục xấu. Câu chuyện dưới đây sẽ minh chứng cho đạo lý này....
Hãy nhớ rằng, không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới....
Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Trường em ngói đỏ giữa trời Nơi lưng chừng dốc bên đồi lúa nương Đường lên thăm thẳm mù sương Bên là rừng quế bên rừng hoa ban Cô giáo em đẹp dịu dàng Dạy em học chữ biết làm điều hay...
Khi còn sống, chẳng ai dám chắc mình là người tốt, trong sạch, vô khuyết. Biết đâu ngày mai ta lại phạm sai lầm, hay làm điều gì dại dột. Người đó xấu, hay tốt, hoặc hơi tốt, hay hơi xấu... thì phải đợi đến khi họ dừng hẳn mọi hành động thì mới có thể biết và kết luận được....
Mới sáng, mở mạng ra, mình bắt gặp những nụ cười rất tươi của các bé gái xinh như thiên thần rồi lại được đọc một đoản văn vàng như nắng trong giọt sương văn vắt lành lạnh hơi băng. Ước có cái Tâm thanh tịnh chẳng vướng hồng Trần như thế....
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Nghe nói đã nhiều rồi. Chứng kiến đã nhiều rồi. Nhưng không phải ai cũng biết con đường đi tới tương lai chính là con đường tu sửa bản thân để trở về bản ngã chân chính của mình. Đó là việc con người ta cần phải làm từ bao nghìn năm nay. Và cũng không phải ai cũng biết cần phải làm gì để bắt đầu......
Có một lần kia Trang Chu mộng thấy mình là bướm Thế là phấp phới bay, bướm mà Tự mình thích chí lắm! Không còn biết gì Chu Bỗng nhiên rồi thức giấc Thì lạ lùng chưa, lại là Chu Không biết giấc mơ Chu đã làm ra bướm Hay giấc mơ bướm đã làm ra Chu?...
"Khôn ngoan" là biết lặng im Như hòn non bộ đứng nhìn nghiêm trang Cũng cây đá, cũng động hang Phải đâu mô đất... Coi xoàng được chăng...?!...
Yêu thương và trân trọng nhưng buộc phải giết những người anh em của mình phải chăng đó chính là bi kịch của chúng ta, của cái thế giới đang dần trở nên bại hoại “trong thời đại chúng ta”? Cái thời đại mạt thế vì ích kỷ cùng cực mà máu lửa, chiến tranh, mưu mô ác độc và bẩn thỉu...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 좌고우면(左顧右眄 - tả cố hữu miện). Ở đây, tả - bên trái, hữu- bên phải, cố - ngoảnh lại nhìn, miện - liếc nhìn. Câu này có nghĩa là nhìn phải, nhìn trái trước khi quyết định làm điều gì....
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Khi còn sống, chẳng ai dám chắc mình là người tốt, trong sạch, vô khuyết. Biết đâu ngày mai ta lại phạm sai lầm, hay làm điều gì dại dột. Người đó xấu, hay tốt, hoặc hơi tốt, hay hơi xấu… thì phải đợi đến khi họ dừng hẳn mọi hành động thì mới có thể biết và kết luận được. Là dừng hẳn nhé. Lời hay......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!