- Sáng tác mới
Đà Lạt xanh trong màu trăng thanh khiết Cái lạnh se lòng, Sương lưu luyến bờ vai. Một mái nhà xinh, Một vườn thơm hoa trái. Bạn đón trẻ về, trong sáng thơ ngây. Mắt tròn lắm và trái tim non lắm,...
Hoa phượng có bao giờ Em cũng không biết nữa Tháng Tư về gõ cửa Nắng vấp ngã bên hè Phải giọt mưa đầu mùa Đánh thức từng búp phương. Nhóm ve sầu bận rộn Soạn bài ca Mùa hè...
Kinh khuyết lùi xa, Tây Hồ dạo bước. Sen ngọc rung rinh mặt nước Sâm cầm thong thả bay đôi. Sạch trong cát bụi cuộc đời, Thăng Long mây tỏa xa vời còn đâu. Hôm nay được ngày rảnh rỗi Thầy trò ta chơi nhởi cảnh Ngũ Hồ....
Bạn và tôi đều có thời thơ ấu Những buồn vui, năm tháng tuổi học trò Những buổi chia ly, trong chiều hè phượng nở Mái trường xưa theo dấu suốt cuộc đời Bạn bè xưa cùng nỗi nhớ chơi vơi...
Sáng nay thu yên lặng quá Gió bồng bột bay xa Chẳng nhớ quay về Chỉ có nắng Chao ôi nắng! Vàng ươm mê mải Trải kỷ niệm xưa phủ kín cõi hư vô....
Cũng chỉ là ngày thôi, Sao bao người tíu tít, Cũng chỉ là giờ thôi, Sao bao người bịn rịn. Chẳng bất ngờ chi cả, Cuối năm buổi tất niên, Muốn xong bao nhiêu việc,...
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Nàng Thu nỡ bỏ đi rồi Mà chưa kịp thốt nửa lời từ ly Hay là Thu dỗi hờn chi... Nên em chẳng nói câu gì với ta.. Rặng quỳ vàng rực hôm qua...
Tiễn người qua một quãng đê Phà thưa phố vắng bến quê một chiều Sông quê mùa nước thay màu Hòa thêm dòng lệ dâng trào tuôn rơi Người đi như cánh chim trời...
Diệu linh lưu luyến tình Xuân Giời thương công chúa giáng trần chăm hoa Áp tai lên ngực tháng Ba Gối đầu lên tiếng quả hoa giật mình!...
Chỉ cần hai nét bút để viết chữ nhân (人), đơn giản vậy thôi nhưng ý nghĩa nhân sinh của hai nét bút ấy thì cả một đời người tu dưỡng chưa hẳn đã thành....
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Người đi để buốt mùa đông Nắng chiều se sắt cõi lòng thương đau... Tình yêu hai nửa tìm nhau Vừa như chợt thấy, lại đâu mất rồi?...
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Khoan hò khoan Ta rời bến người Giữa mùa đại dịch Con đò này chỉ chở một người thôi Thân lạnh giá trái tim thôi đập Lưu luyến kiếp người linh hồn còn ấm Xin đừng quay mặt lại hồn ơi Khoan dô khoan...
Thời gian ơi hãy dừng chân lại Địa cầu ơi hãy quay ngược vòng đi Để cho ta khỏi sống cảnh chia ly Không vội vã, như buổi đầu gặp gỡ Khoảng trời xanh gặp chùm hoa phượng nở Lắng trong lòng một màu đỏ ra đi...
Chỉ cần hai nét bút để viết chữ nhân (人), đơn giản vậy thôi nhưng ý nghĩa nhân sinh của hai nét bút ấy thì cả một đời người tu dưỡng chưa hẳn đã thành....
Mùng 9 tết rồi. Đào quất đã hoàn thành nhiệm vụ quay lại kiếp luân hồi. Sáng nay, còn tấm bánh chưng của nhà gói lấy. Bánh ngon quá. Mùng 9 rồi vẫn dẻo vẫn thơm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!