- Sáng tác mới
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Thời học sinh chắc ai cũng biết mấy câu thơ của Nhà thơ Nguyễn Bính: “Cái ngày cô chửa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
Bất chợt trong một lần xem VTV chương trình âm nhạc giới thiệu nhạc sĩ trẻ, gã chú ý đến anh ta. Những bài hắn hát làm mê mẩn, hớp hồn giới trẻ hiện nay như Câu hẹn câu thề, Tình anh, Sai lầm của anh…...
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Em ơi! Em ơi! Em ơi... Đất trời hớn hở đất trời đón xuân Giữa không gian đẹp tuyệt trần Mà sao em đứng tần ngần ngõ duyên Ngoài kia trên bến dưới thuyền...
Dặt dìu trong tiếng gió thu Nghe đâu đó tiếng chim gù ngọt hơn. Mây chiều chẳng rõ nguồn cơn Cứ sầm sập, cứ dỗi hờn... mà mưa....
Chẳng dính gì đến tôi buổi chiều nay mưa gió mưa đổ cả lên anh vì chỉ có anh đi sao trong tôi có người lính ấy đi cùng anh nhận nửa trận mưa về...
Anh bảo nhớ Anh bảo thương Mà sao anh không đến Để cơn mưa thu Rơi từ bấy đến giờ Em bảo thương Em bảo nhớ Mà em xa tít mờ...
Với Lê Vinh, cũng có khá nhiều bài hát nhưng người ta nhớ đến anh nhiều nhất ở hai bài hát này. Với mùa hoa cải lời bài hát được phổ gần như đầy đủ toàn bộ bài thơ cùng tên của nhà thơ Nghiêm Thị Hằng. Đó là một bản tình ca ngọt ngào của thời chống Mỹ....
Vẫn còn hoang hoải tiếng ve Mà sao gió gọi Thu về, lá ơi? Ai dâng hương cốm lên trời? Hai bàn tay chắp những lời thẳm sâu... Thương hoài! Có lỗi gì đâu?...
Về Buôn Mê, Nhớ bóng kơ nia soi gương hồ Lắc Thương Dray Nur bạc tóc giữa trời Cưỡi lưng voi nắng Bản Đôn đậm nhạt Nghe tiếng đàn đá gõ những buồn vui...
Đêm xuân Xem hội hát chèo Tích Trương Viên với tích Kiều Nguyệt Nga Là gì câu chuyện đã xa Mây xưa, gió cũ đã qua kiếp người...
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Thơ là tiếng nói của trái tim. Tâm Tĩnh nên thơ Huyền Tâm cũng sâu và lặng. Tâm Tĩnh bởi được soi thấu trong ánh sáng tư tưởng Chân Thiện Nhẫn mà Tâm đã ngộ được từ rất sớm....
Người như chiều nắng quái Giữa một ngày bão giông Bão tan rồi nắng mãi Tinh nghịch đùa với mây Bên nhau từ ngày ấy Lá rụng đã bao mùa Mà sao ta vẫn thấy...
Trời chiều còn cố đi xa Nhạt duyên… còn đến tặng hoa làm gì Nhận về bao nỗi vân vi Những bẽ bàng… những oan nghì xót xa...
Nhớ ngày đi sơ tán Mình thích chơi chọi gà! Hai lớp cùng chung lán Một lối hào chạy ra... Ngồi học nghe tiếng súng Ai nấy đều giật mình!...
Vô tình thôi mình lại gặp nhau Ta như con đò không cùng bến đợi, Cái đã qua sao còn ẩn lại Để một đời cứ vờn bóng hình nhau!...
Đã đi lúc nào đâu, mà ta lại đến, Đã đến nơi đâu, mà ta quay lại định về? Cả một đời quẩn quanh, Như con lật đật, Ngã nghiêng cười, Ngất ngưỡng giữa Mê... Trong giấc mơ, Ta thấy ta từ Tiền Kiếp,...
Chiều phai dần như ánh mắt xa Đêm về trăng lẫn với cỏ hoa, Thu chợt đến như người vừa khóc Sương hay là ánh mắt đỏ hoe?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!