- Sáng tác mới
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Vậy điều gì ở cuốn sách hình thức rất bình thường, tác giả không nổi tiếng, không cần xì-căng-đan, không cần giới thiệu, quảng bá bằng những công nghệ chuyên nghiệp nhưng vẫn tạo được sự hấp dẫn rất tự nhiên như vậy? Tôi đã trao đổi điều này với khá nhiều người đã đọc“Buồn vui nơi trần thế”và nhận......
Một chiều lên đỉnh Fansipan, biết nơi đây vẫn ngàn đời mênh mang sương khói. Một chiều với Thinh không, biết đâu là ranh giới giữa hai miền hư thực nơi mà ta đã đôi dịp được đi về. Một chiều đứng bên kim tự tháp mang tên 3143, thấy bây giờ thời gian là trân quý lắm. Một chiều đi trong huyền ảo đất......
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
Từng chấm nhớ mùa đông, Thổi vào mênh mông, Rây rây hạt lạnh... Hạt long lanh, lóng lánh, Khẽ lóe lên, trong nắng chợt bừng. Em ở trời Nam, chưa biết phùn đông ......
Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai là thầy của ngài?” Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về......
Sau hai tập thơ “Ý nghĩ ban mai” và “Khoảng xanh miền nắng” (NXB Hội Nhà văn Việt Nam, ấn hành 2015 - 2018), “Gửi lại dấu yêu” là tập Bút ký mà Bùi Thị Biên Linh vừa tiếp tục công bố trước công chúng bạn đọc....
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Chẳng gì hạnh phúc hơn khi người ta muốn lại có mặt bên ta vào đúng lúc ta cần. Tự dưng bật ra suy nghĩ rằng thật hạnh phúc biết mấy khi có ai đó mà lúc ta muốn gặp thì xuất hiện, lúc ta khó khăn thì ở cạnh vỗ về an ủi, lúc ta cảm thấy cô đơn thì ở ngay bên cạnh nắm chặt bàn tay....
Đã có lần nào Bạn xin chữ “Nhẫn” chưa? Chắc hẳn, khi xin là Bạn đã có sẵn tâm cầu nhẫn nhịn vì cho rằng mình chưa đủ nhẫn rồi. Nhìn chữ Nhẫn, bạn có hiểu ý không?...
Có câu rằng: Hành trình của dòng sông là tập hợp của những bình yên, những gập ghềnh, của những khúc bồi, khúc lở, cả những ào ạt dâng trào hay cạn lòng khô đáy. Hành trình của cuộc đời con người cũng thế, nó là tập hợp của các thời khắc....
Do địa hình dốc đá và khí hậu nghiệt ngã, việc di chuyển từ nơi này đến nơi khác trên cao nguyên Tây Tạng là vô cùng khó khăn. Hơn nữa, các vị đại sư lại thường không ở một nơi nào cố định. Họ đi lại hành pháp từ chùa này sang chùa khác...
Xuân đã tròn trên những thảm bông mây Hương thời gian ấp sắc ngày tươi mới Gió quẩn mùa lạnh bước sương dợm lối Chùng chình cánh nắng lao xao. Muôn muốt búp ngà dâng cao Diệu khúc Tháng Tư óng ả...
Ngày xửa ngày xưa, có một vị minh quân, cai trị một quốc gia thanh bình trù phú. Mọi việc đều xuôi chèo mát mái,ngoại trừ một điều là dù tuổi đã cao, nhà vua hiền đức của chúng ta vẫn chưa có được hoàng nam nối dõi....
Người ta thường nói Tây Tạng là huyền bí bởi vì hết thảy cảnh sắc, trời mây, con người và văn hóa ở đó quá khác biệt với những gì ở cõi chúng ta. Cách sống, cách làm việc, cách tu luyện và đức tin của người Tây Tạng có thể nói là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Đường đi Tây Tạng cũng thực sự......
Đêm. Thì hết người rao mời bánh tét, bánh chưng, rồi thì những tiếng lách chách của những miếng sắt khua nhau loảng xoảng...Có lần tôi gọi cái anh chàng mặc áo quần và đội cái nón cối như ông già tôi ngày vừa giải phóng miền Nam từ Trường Sơn Đông trở về nhà lên tẩm quất....
Ai chẳng biết là dùng miệng để nói, dùng tai để nghe. Tuy nhiên, có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao con người ta lại có hai tai trong khi chỉ có một miệng? Có phải là ta có hai tai để lắng nghe nhiều hơn, một miệng để nói ít đi thôi....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 기소불욕 물시어인(己所不欲勿施於人 - kỷ sở bất dục vật thi ư nhân). Ở đây, kỷ - bản thân mình, sở - tại/nơi, bất - không, dục - muốn, vật - không/đừng, thi - làm/thực hiện, ư - cho, nhân - người....
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Chuyện rằng, ngày xưa có hai vợ chồng ông lão sống với nhau rất hạnh phúc trong một túp lều nhỏ bên bờ biển. Ngày ngày ông lão ra biển kéo lưới, còn bà vợ ở nhà nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa và khâu vá. Bà có thói quen là vừa làm vừa hát các khúc hát dân gian bao đời truyền lại. Cuộc sống của đôi vợ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!