- Sáng tác mới
Cầu chúc mọi bình minh Mang cho bạn hy vọng Và mong mọi hoàng hôn Mang cho bạn bình yên...
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Một tương lai tươi hồng đang rộng mở với sự góp mặt của những nghệ sĩ nhiệt tâm và những tác phẩm Nghệ Thuật Đích Thực: đẹp về nghệ thuật, hay về nội dung, mang giá trị nhân văn sâu sắc,...
Chiều tà mờ sương trắng Dáng ai đứng ưu tư Biển mịt mờ hoang vắng Tâm hồn chẳng nên thơ Hay chăng người ngóng chờ Con thuyền yêu cập bến Lênh đênh đã bao ngày...
Em vẫn ví mình là dòng sông Cứ êm đềm nhẹ nhàng một dòng chảy Em nói anh như con đò nhỏ Cứ bồng bềnh trên sóng nước đời em....
Cổ nhân có câu: điều đáng sợ nhất trên cõi đời là dục vọng. Dục vọng làm mờ mắt con người, che mất cả cái tình, cái lý; dục vọng gây ra những điều bất nghĩa, bất thiện, bất lương....
Đừng tìm kiếm ai giải quyết Mọi vấn đề của mình Mà tìm được ai đó Đừng mặc bạn một mình Đương đầu với tất cả...
Đừng nghi ngờ gì vào việc mình đang làm, đường mình đang đi, điều mình đang nghe và những thứ như suy nghĩ, khả năng phán đoán của mình, năng lực của mình và sự tôn quý của bản thân....
Giật mình, mùa đông đã đến. Nào kịp ngấm nhau đâu mùa thu! Lá đi để cành trơ trụi. Gió bấc mưa phùn cành nương tựa vào đâu. Thương tiếc một mùa thu đã qua....
Nằm giữa lưng chừng trời Nghe mưa phùn gió bấc Vun vút phần phật rơi Cánh nhạn phía chân trời Mùa Đông ở trên cao Rét rạt ràn cao mãi...
Hẹn nhau đua nở Xuân sang một riêng hoa cải trổ vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhận mình lấm láp nghiêng đồng hoa thôi...
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Con đường khó khăn nhất Bạn phải đi một mình Nhưng lối đó giúp bạn Vượt lên cả chính mình...
Cần một chút lặng tờ mặt giếng, nghe lòng ta viên sỏi nhỏ cựa mình, nghe ngọc trai lớn lên óng ánh, nghe nỗi buồn lên da non đời anh....
Trời hừng ráng mây Cháy hồng như lửa Sông buổi triều cường Bụng mang dạ chửa Trăng non hé cửa Cuội lẻn thăm nhà Mây ôm chăn cưới...
Nơi Anh đón em về là khoảng trời trong xanh Bên dòng Lạch Tray mênh mang cuồn cuộn chảy Tuổi trẻ của anh đã thuộc về nơi ấy Cùng đồng đội mình viết tiếp những bài ca....
Bàn chân nó vốn là bảng điều khiển thu nhỏ của cơ thể, nhiều huyệt đạo nối với các bộ phận, chỉ cần day, ấn, vỗ là giúp cải thiện. Mấy hình dưới là ví dụ....
Đừng nói lời chia tay Để biển buồn đến thế Trận mưa bay nhè nhẹ Hoen bờ mi long lanh Hôm qua biển còn xanh Nụ bình minh ngời sáng còn mỉm cười lơ đãng......
Đã từng đi khắp tây đông Về già mới lại lòng khòng tập đi. Liêu xiêu bước bấc bước chì Vịn giường bám ghế lần đi khắp phòng......
Đời buộc ta mấy nút mấy nút vợ buộc ta rồi ta buộc ta nữa ta làm ta? dễ à? Hàng trăm nút buộc mà ở trong ta ràng rịt...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!