- Sáng tác mới
Trong cuộc sống sa vào vật chất, con người sẽ thường bị mê hoặc, không thanh tỉnh. Khi người ta càng có tâm chấp nhất vào nó thì lại càng lo lắng mà nhìn không rõ được bản chất và tình thế của sự vật, sự việc....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Ta gặp nhau giữa mùa Thu hương cốm ngất ngây. Hồ Tây còn đây, vẫn cây bàng lá đỏ. Bờ liễu xanh tơ, nghiêng nghiêng mặt hồ. Gió bung biêng sóng nước xa mờ. Cõi nhân gian...
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Cổ nhân có câu: điều đáng sợ nhất trên cõi đời là dục vọng. Dục vọng làm mờ mắt con người, che mất cả cái tình, cái lý; dục vọng gây ra những điều bất nghĩa, bất thiện, bất lương....
Đừng nghi ngờ gì vào việc mình đang làm, đường mình đang đi, điều mình đang nghe và những thứ như suy nghĩ, khả năng phán đoán của mình, năng lực của mình và sự tôn quý của bản thân....
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi. . . . Thuở ấy, cả xứ Đông Lào chỉ duy nhất có mỗi 1 cơ sở đào tạo trình độ Đại học Luật. Điều kì lạ là tuy mang tên Trường Đại học Pháp lý Hà Nội, nhưng khu Hiệu bộ ở số 87 đường Nguyễn Chí Thanh...
Câu thơ này Mới lấy chồng Câu kia ly dị Anh đừng đọc qua Mê hoa Chỉ hái hương hoa Chớ mang trái nẫu Về nhà nghe anh...
Miền đất nơi có Người tôi yêu Tôi đã đến sau bao lần mong đợi Hoa nở ngạt ngào, trời xanh vời vợi Mây trắng ngần trên những vạt hoa lau....
Đã lâu rồi gã không viết. Gã chán cho cái nàng Cô vít chết tiệt, chán cho cái đầu đặc như củ Đậu của gã. Chả là ngày bé gã dốt đặc cán mai, viết văn tả cảnh cứ như là dùi đục chấm mắm cua,...
Hình 1: Ngồi, tay chống phía sau, người hơi ngả ra sau, chân duỗi thẳng, hai bàn chân dựng đứng, sát vào nhau, nhất là phần gót Hình 2: Xoay ngang cổ chân và bàn chân để bàn chân nằm ngang xuống sàn....
Mẹ già lưng còng đầu cúi rạp Dâng trọn đời cho con cháu, sức còn đâu Cây lúa nuôi người chờ bông chín Bông trĩu nặng, thân tàn, đầu cúi, ngẩng làm sao?...
Trong một chuyến đi, người chăn gia súc có một con lừa và một con la, cả hai đương nhiên đều chở đồ khỏe. Trong suốt đoạn đường ở đồng bằng, con lừa có thể thồ đồ đạc một cách dễ dàng, nhưng khi bắt đầu đến đoạn đường núi, nó cảm thấy quá sức và không thể chịu được nữa....
Không biết ngày xưa cụ Nguyễn Trãi có trà búp hay chè xanh mà uống hay không, nhưng thanh bạch thì cũng là nước đun sôi để nguội....
Trong các chủng các loại truyền thuyết, ý chỉ của Thần bao giờ cũng khiến người ta phải suy ngẫm. Trong lịch sử, cố sự về Quan Âm Bồ Tát thành Đạo là có rất nhiều, trong đó có một câu chuyện về chiếc bình tịnh thủy....
Có một cái giếng cũ, từng là một giếng nước đựng đầy những dòng nước ngọt ngào. Nhưng giờ đây nó đã cạn khô, khát đến không chịu đựng được nữa …...
Có tiềm năng mà không được sử dụng đúng thì tiềm năng ấy cũng là vô dụng. Tựa như mình đang bị sống nhầm nơi vậy. Có một câu chuyện như thế này: Lạc đà con hỏi mẹ:“Tại sao lạc đà nhà mình lại có bướu hả mẹ?”...
Ở trong một ngôi chùa cổ trên núi có một vị lão hòa thượng và tiểu hòa thượng sinh sống. Hôm ấy, trong chùa không còn một chút dầu đèn nào, vì vậy vị lão hòa thượng liền gọi tiểu hòa thượng lên và nói: “Con hãy cầm bát xuống dưới núi mua một chút dầu.”...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!