- Sáng tác mới
Sáng nay Một chú chim nhỏ Mắt tròn xoe Ngó qua cửa sổ Nhắc tôi: „Mùa thu vừa tới Hoa Cúc nồng nàn Sương trong lấp lánh Trăng sẽ rất vàng...
Bông đậu biếc cuối mùa còn sót lại Ngơ ngác hỏi ta: Mùa hạ trốn đâu rồi? Ta trả lời: Hạ trốn vào chùm quả chín thơm lừng...
Nó giống như đôi mắt Băn khoăn nói điều gì Mối tình đầu qua đi Chỉ nỗi buồn ở lại Biết ở nơi xa ấy Người ta đã quên rồi Sao niềm yêu day dứt Thì thầm mãi trong tôi!...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Người ơi, lời thơm ngát Tay hoa thoa phím đàn Gót sen hồng nhẹ lướt Thắt lưng xanh Hàng Thao Ta gõ tom tom chát Mưa ghẹo ướt áo em...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Cầm búp sen mùa hạ Đi dọc suốt mùa Thu Qua Mai, Đào nở rộ Ghé thăm Đông cuối mùa Bông sen vẫn tươi nụ Ta bước vào thinh không Dập dờn những đợt nắng...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Ta đã sống hàng trăm năm tuổi Qua bao nhiêu trận bão giông Qua bao trận bom cày đạn xới Khểnh nhìn bao triều đại hưng vong...
Hoa đón nắng, chim hót chào mùa hạ Cây rì rào khoe sắc lá tươi non Hồng dại thơm, ngọt trong từng hơi thở. Hiện thực trong mơ, thời gian không ở lại. Viết vần thơ tôi gửi tới tương lai....
Em hát anh nghe bản tình ca mùa hạ Về một chiều mưa, mưa hoài, mưa mãi Trên con đường xưa và mùa hoa cải Về một dòng sông bên lở bên bồi...
Ru anh mây mùa hạ Ru em mưa mùa thu Ru anh đợi đông giá Ru em chờ xuân qua Ru thức lời thịt da Thân quen mà mãi lạ Mái nhà che đôi ta...
Em có lỗi gì đâu, Mà bảo anh tha lỗi. Mưa rối bời mưa bụi, Mà lòng anh bâng khuâng.Hãy vui lên đi em, Dạt dào như mưa Hạ, Đừng dầm dề nặng lá,Những giọt buồn nhặt thưa....
Đã bao lần tìm anh trong đêm trắng Mùa hạ về, em lại thấy bơ vơ Trong tâm tư em luôn mãi đợi chờ Chắc có lẽ, con tim mình lạc lối...
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Khi ta thành bất ổn Thơ như là lưỡi dao Găm vào nỗi khát khao Găm vào niềm day dứt. Hạt giống vàng hạnh phúc Gieo ở cánh đồng xa Người thương ai chẳng biết...
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Thỏ con ngoan ngoãn Học sớm nhất nhà Không khóc rề rà Hay ăn chóng lớn. Cái mặt hơn hớn Cái má quả đào Múa hát yêu sao Váy xinh nhún nhảy....
Ngô –Khoai cách cách Yêu quá là yêu Sớm sóm chiều chiều Vui chơi, múa hát Làng quê xanh mát Quê Nội thân yêu Chiều đi buông diều Sáng nghe chim hót...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!