- Sáng tác mới
Bạn ơi về với tôi không? Con đường trải nắng mênh mông, đứng chờ. Trời xanh, mây cũng xanh lơ. Bụi tre, khóm trúc ngẩn ngơ bóng hình. Bạn ơi về với quê mình!...
Một chàng trai Do Thái Hỏi giáo sĩ uyên thâm Một cuốn sách trí tuệ Nổi tiếng dân tộc mình. Anh đã từng tốt nghiệp Một đại học lừng danh Và đang làm Tiến sĩ Ở nước Mỹ văn minh....
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Tôi khá đông bè bạn Thân lại ít vô cùng! Bàn tay có mười ngón Đếm mà còn lắc rung... Thân với nghĩa thành thật Không nói xấu sau lưng...
Buổi sáng mặt trời đi qua khe ngực em Mười ngón tay tia nắng trời nóng bỏng Chiều buông tím đáy hoàng hôn thơ mộng Lửa nơi nào rừng rực hút vào đêm......
Tình đầu ai chẳng vậy mấy người dám tự khoe vạt cỏ may triền đê hoa biết thừa, giấu kín, Tấm thảm thô bịn rịn trải vạt hoa cỏ may...
Nghẹn cổ, sái cổ, chuột rút, tê chân… thi thoảng những biến cố này đột nhiên xuất hiện, nhưng nếu xử trí không kịp thời cũng có thể gặp nguy hiểm....
Đầu Xuân đi hội Xòe Cho cái vui cả tháng, Trời đêm còn chưa sáng Gậy trúc chọn thời gian Noọng nằm cạnh tấc gang Anh chọc nhầm lưng Mế! Lẻn cầu thang rung nhẹ Chín bậc vía vào đêm,...
Em còn gì cho anh Một kiếp như hương hoa bay lẫn trong gió bão Anh còn gì cho em Một đời như bóng núi trên dòng sông xôn xao...
Nghe như ngoài kia nắng đã thôi rơi Hoàng hôn tan trong mênh mang cánh gió Bầu trời đêm thắp những vầng mây đỏ Mưa rì rào diệu khúc ngâm vang. Mình bên nhau nghe tiếng thời gian Lúc dềnh dàng, lúc vội vàng hối thúc...
Bỗng dưng Mỵ lắm chuyện. Việc gì Mỵ cũng xía vô, hết ý kiến rồi lại suy đoán, lại buồn phiền. Cứ như thể Mỵ đang muốn quản cả thế giới, vơ “chuyện của người ta” vào, để rồi lo toan, để mà giãi bày. Cái “bỗng dưng” của Mỵ thực ra là có nguyên cớ. Đó là Mỵ bị vướng vào nỗi niềm tâm sự của mấy đứa em....
Mẹ ru em bằng lời ru dịu ngọt Em ru đời bằng giọt đắng và cay Khập khễnh đi trên đôi chân buốt gầy Con hẻm nhỏ bóng đổ dài khắc khoải. Tôi nhìn em mà lòng se thắt lại Em nhìn tôi cất lên tiếng chào mời...
Sau Tết, nhằm chiều mồng bảy, tôi vừa giong trâu từ ngoài đồng về tới lối rẽ về nhà đã thấy bố tôi đứng đợi sẵn ở bến nước ven sông. Bên cạnh người, cái cày và cái bừa vừa được đánh sáng loáng, xếp cạnh nhau trên một vạt cỏ xanh....
Tháng Mười ngổn ngang mùa gặt hái Thu giấu nụ cười sau vồng lúa ngát hương Bờ sông đã chớm vàng hoa cải Đợi những đêm trăng vời vợi gió ngàn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!