- Sáng tác mới
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Bồn chồn hẹn mùa trăng trắng rừng hoa ban nở gồng mình chờ nỗi nhớ Inh lả xòe hội Ban. Khăn piêu đỏ Mường Phăng in bóng dòng Nậm Rốm suối chiều qua tắm noọng trong vắt thơm bây giờ...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Đố ai nhận biết hoa màu tím Trên cát phơi mình vẫn tím mơ Nắng mưa càng tím như thầm hẹn Mang đến cho đời những ý thơ...
Tình rừng chuếnh choáng men say gậy trúc ngượng nghịu dẫn ngày vào đêm Cầu thang chín bậc ngủ yên rón rén đánh bạo liều phen giải bùa Hổn hển đỉnh gậy chờ mưa...
Đá trần nước chẩy hao gầy Muôn năm mây nước xanh ngày ngày xô Tà Xùa mây núi nhấp nhô Tay ngoan đảo búp chè khô Suối Giàng, Khum tay gọi bạn mường sang...
Bạn tôi đam mê phong thủy Suốt ngày Thế đá, thế cây Thế đất, thế nhà. Tôi quan tâm thế sự Thường nghĩ về thế nước, lòng dân Nhân quả ở đời Dâu bể, trầm luân....
Cửa rừng mưa bụi Tây Trang chốt biên gió núi lật ngang cổng thành Cánh cò đập nắng Mường Thanh mênh mang thung lũng dệt thành ca dao, Rừng xanh nhuộm sắc ban đào...
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Noọng dậy đi, về hội hoa Ban ỏm lọm tốp mư vòng tròn tay vỗ Chàng Khum chưa về Ban vẫn nở trắng thơm vào gió Tây bắc mùa Xuân mở khóa cửa rừng Chạnh nhớ Ban nhòe khóe mắt rưng rưng...
Cuối đông rồi phố còn lạnh không em Mưa có rơi trắng tóc người đi lẻ Gió còn thổi ngã ba mình quen rẽ Vườn hoa vắng người thêm một khoảng lặng yên...
Heo may rải lạnh vào thu ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng ru trông cây lúa đông đòng mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con Giấu lòng đậy điệm gầy còm...
Đã nhiều năm, tôi buôn xuôi bán ngược, làm ngày làm đêm, đầu tắt mặt tối, thức khuya dậy sớm. Người ta chỉ trích tôi ham kiếm tiền, bỏ bê công việc. Không chăm lo cho con cái. Mọi người nói đúng nhưng chỉ ở một khía cạnh, tôi thực hiện thiên chức của một công dân cầu tiến....
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
- Ơ cái chân! Cái chân mơ tìm núi Ơ cánh tay! Cánh tay mộng bơi sông Về phương trời nào, em chờ em đợi Đến với người nào, nói với em không?...
Chắt từ hồn ngô khoai sắn Men Mường Tè ủ trăm năm Nậm Nu, Nậm Na ngọt lịm Sông Đà đổ xuống bình minh Rượu này Nậm Nhùn, Phong Thổ Thơm tới Than Uyên, Tam Đường...
Chắt từ hồn ngô khoai sắn Men Mường Tè ủ trăm năm Nậm Nu, Nậm Na ngọt lịm Sông Đà đổ xuống bình minh Rượu này Nậm Nhùn, Phong Thổ Thơm tới Than Uyên, Tam Đường...
Mấy năm rồi vẫn đồng đất ấy thôi Cây lúa gặt đi, hạt đay gieo xuống Mương máng loi thoi xanh rì rau muống Con cò bay xao xác lũy tre làng Mẹ vẫn ngồi bên cửa nhà ngang Vệt chân chim chìm vào khóe mắt...
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!