- Sáng tác mới
Có một nụ hôn thời thơ bé Mẹ thơm con vào má tròn đầy Con vội vàng đi, để rơi ngoài ngõ Mẹ dõi nhìn, đôi mắt giấu chơi vơi. Nửa cuộc đời con tìm về lối nhỏ...
Nay bước sang năm mới! Mọi người đón giao thừa Cõi vĩnh hằng mẹ tới Hay vẫn còn phải chờ? Một đời mẹ sống tốt Con nghĩ sẽ an lành Cầu chúc mẹ siêu thoát Và tận hưởng an bình!...
Mẹ hôm trời trở gió Cu Bin lau nhà cửa Tự nấu mì tôm ăn Băn khoăn lên hỏi mẹ? Mồng tơi nhặt kiểu gì? Cơm cắm mấy bò gạo...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Ước gì con nhớ được Khi còn là thai nhi Cuộn tròn trong bụng mẹ Bước chân rung nhè nhẹ Theo mẹ đi học hè Nắng soi vào chói mắt...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Đến thăm nhà trưng bày Ngắm kỷ vật của cha anh thuở trước Con lặng nhìn những ảnh hình mộc mạc Những đồ dùng ngày ấy của ông cha. Chiếc bi đông, xắc cốt, ngọn đèn… Bao đồ vật… phần nhiều là tự tạo Đầy sáng tạo và vô cùng độc đáo...
Ta ngược phố về cánh đồng lặng gió Phải nơi đây thuở tơ mềm ngọn cỏ? Châu chấu xanh, Cào cào vàng, Lúa mẩy vàng, Nhon nhón ngóng mắt ai. Tìm đâu cái thuở một hai, Ngồi bệt gốc đa đầu làng, Rập rờn sóng lúa mênh mang... Chạy mãi lên trời, sim mua Yên Mã...
Xưa con hay khóc vụng Mỗi khi mẹ vắng nhà Con đã biết khóc vụng Từ cái hồi lên ba. Lúc những cơn bão táp Lúc ngật ngưỡng phồn hoa Khi lênh đênh giữa biển Chẳng biết đâu là nhà...
Mẹ tôi tuổi Hợi (1935). Ở tuổi này nhưng mẹ đi lại vẫn khá nhanh nhẹn, vẫn ăn ngủ bình thường, thỉnh thoảng còn làm được một lon bia hoặc vài ly rượu vang. Mỗi tội, mẹ đã bắt đầu "nhớ nhớ quên quên"....
Sáng hôm nay mình đọc nhiều mẩu tin, mà tin sáng nay làm mình nghĩ là mình đã làm cái gì hai bữa nay vậy, cảm giác chậm tiêu và lạc ngoài vòng thông tin khôn tả....
Mẹ ơi...hôm nay ngày của Mẹ con trăn trở tìm về ký ức năm xưa muốn bồng bềnh cánh võng đong đưa con bé bỏng vùi sâu trong lòng Mẹ...
Ngô –Khoai cách cách Yêu quá là yêu Sớm sóm chiều chiều Vui chơi, múa hát Làng quê xanh mát Quê Nội thân yêu Chiều đi buông diều Sáng nghe chim hót...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Ta về quê mẹ đi thôi Về nơi xóm chợ tìm thời trẻ thơ Ngóng tìm ký ức ngày xưa Còn trong trí nhớ chưa mờ chưa phai Đời người ngẫm thấy lạ thay Đã đi quá nửa mơ ngày xa xưa....
Nắng tháng Tư, dát vàng như mật, nắng hanh hao pha chút đỏng đảnh của cô nàng đầu hạ, yêu nồng nàn, khát bỏng, ngây thơ, nhưng cũng đầy bao dung, thánh thiện. Sấm bất ngờ trong sương sớm, mưa rắc bụi trên cành cây kẽ lá....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!