- Sáng tác mới
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh...
Thật diệu kỳ mưa rây giữa đêm trăng, Từng sợi thủy tinh óng vàng nuốt nuột. Từng hạt thon dài thánh thót, Giọt dương cầm trầm bổng giữa bao la... Ta chẳng muốn trú mưa, Mấy tháng rồi bức sốt, Trăng sáng, trời trong văn vắt, Bỗng trắng nhòa......
Ôi nhớ diết da một sắc hoa Đắm say hương tỏa nắng chan hòa Người đi biền biệt xa nơi ấy Còn nhớ có lần được nhận hoa...
Thèm một mùa Xuân rực sắc hoa Thèm một dòng sông chẩy hiền hòa Thèm một mùa Đông trời ấm áp Thèm một bầy chim ríu rít ca Thèm một lời ru theo gió bay xa...
Tháng tư ơi phút giao mùa đã tới Sao dùng dằng đứng giữa thời gian Để tuyết rơi trắng đục loang trời Để bàng hoàng con tim ẩm ướt Anh lạc đường Tìm lối một mùa đông...
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Em mơ một mùa xuân mưa bụi hiền hòa gió lớt phớt thơm mùi hoa đồng nội cánh đồng lúa trải xanh vào giấc ngủ anh ru ... Em mơ một mùa hè nắng đổ cháy hết mình cho thỏa những khát khao...
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Đến Xuân nữa rồi sao em én vờn mây,trăng hé nở bên thềm tuổi thiên nhiên cứ quay vòng lột xác rữa Đông tàn lại bát ngát Xuân xanh mình đâu còn những ánh mắt long lanh...
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà....
Mấy bữa tôi im ắng Mèo sang không gặp tôi Bữa nay thấy đèn sáng Nó cứ gọi ời ời! Nhưng mà đau lưng quá! Tôi không buồn xuống nhà...
Có lẽ không hâm nóng Bằng chia sẻ mỗi ngày Thì gần, xa, dài, rộng Facebook quên mình ngay? Bây giờ mình gom củi Và gom thơ thật nhiều! Để có thể đủ sưởi...
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ......
Đêm khuya ra sân thượng, Vẫn vàng trăng dãi dầu, Mờ mờ trời hư ảo, Đông về chút hanh hao. Sài Gòn chưa chợt giấc, Tịnh không mọi lao xao, Nỗi niềm chi trăng thức, Khiến lòng này xôn xao?...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh vốn là cái gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Ừ, thì thác thời gian, vẫn không thôi chảy mãi... Bọt nước tung, Làm trắng xóa mái đầu... Chút kỷ niệm ngày xưa lơ lửng mãi, Nối vào nhau, rồi chạy lại hai đầu ... Như bến bờ như sông Thương lờ lững...
Giữa dòng đời mải miết Bất ngờ chạm sắc Thu Lòng quên đi mỏi mệt Tỉnh thức những cơn mơ... Khắc khoải nỗi đợi chờ Sấu giòn môi ngọt lịm Em trong tà áo tím...
Bố ạ! lại một mùa lá đỏ Cái cây vườn sau đã bao năm Rồi năm nay chỉ mình con ngắm Bố đã về lại cõi xa xăm. Con hạnh phúc lúc cùng với bố...
Vu lan là dịp để các con cháu báo hiếu ông bà cha mẹ. Lễ vu lan được diễn ra suốt từ đầu tháng cho đến rằm tháng bảy. Nhà tôi cũng lễ phả độ trên đền mẫu, trên chùa, cúng trong nhà mình, nhà chồng, bên nội ngoại rất thành kính trang trọng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!