- Sáng tác mới
Thỏ con ngoan ngoãn Học sớm nhất nhà Không khóc rề rà Hay ăn chóng lớn. Cái mặt hơn hớn Cái má quả đào Múa hát yêu sao Váy xinh nhún nhảy....
Ngô –Khoai cách cách Yêu quá là yêu Sớm sóm chiều chiều Vui chơi, múa hát Làng quê xanh mát Quê Nội thân yêu Chiều đi buông diều Sáng nghe chim hót...
“Một lứa bên Giời” từ thủa Búp non xinh Duyên bút mực cho chúng mình gặp gỡ Câu thơ xưa bao vụng về, bỡ ngỡ Chỉ yêu thương còn mãi đến bây giờ....
Nếu như mình không gặp nhau Thì mong nhớ chẳng làm đau tháng ngày... Giá như có kiếp sau này Cho mình thương trọn những ngày vắng nhau !...
Sáng còn phong kín nụ Chiều đã căng tròn hoa Mùi hương bên cửa sổ Gợi nỗi nhớ quê xa. Từ bờ ao, chân dậu Dành dành lên ban công...
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Xin gửi lại nơi này những tháng năm qua Với tất cả sự bắt đầu và tiếp nối Bao buồn vui, yêu thương trông đợi Trăn trở, đam mê đều cháy hết mình....
Một tương lai tươi hồng đang rộng mở với sự góp mặt của những nghệ sĩ nhiệt tâm và những tác phẩm Nghệ Thuật Đích Thực: đẹp về nghệ thuật, hay về nội dung, mang giá trị nhân văn sâu sắc,...
Nơi Anh đón em về là khoảng trời trong xanh Bên dòng Lạch Tray mênh mang cuồn cuộn chảy Tuổi trẻ của anh đã thuộc về nơi ấy Cùng đồng đội mình viết tiếp những bài ca....
Lại một lần em về với biển xanh Trăng quạnh quẽ như mình em đơn lẻ Biển gần thế mà anh xa cách quá Con sóng nào cũng dội phía không anh....
Miền đất nơi có Người tôi yêu Tôi đã đến sau bao lần mong đợi Hoa nở ngạt ngào, trời xanh vời vợi Mây trắng ngần trên những vạt hoa lau....
Anh trở về với tháng Ba Tây Nguyên Để lại đằng sau hoa xoan rắc bụi Mái ngói rêu xanh, mẹ già cặm cụi Vừa tiễn con đi đã nhẩm tính ngày về....
Tháng Hai trẩy hội Chùa Hương Mang mang sương khói vấn vương gọi mời Hoa gạo chưa thắp đỏ trời Phất phơ lau xám, bời bời lộc non Trái mai môi đỏ như son Mơ chưa già, nhựa vẫn còn căng da...
“Chàng xuống biển, Thiếp lên rừng” Xưa trong thần thoại đã từng chia xa “Trăm năm trong cõi người ta…” Duyên xưa lại vận vào ta bây giờ....
Trút bỏ ưu phiền, nấn ná thiệt hơn Ta gọi nhau tìm về với Biển Dẫu vẫn biết còn nhiều trăn trở Xin cứ lắng lòng cho một chút Hoa Niên....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!