- Sáng tác mới
Tôi ước cùng em hẹn ngày về Tìm ký ức xưa nơi đất quê Khi ấy ngây thơ mình chung lớp Hãy còn bé lắm chẳng mộng mơ....
Thu Đà Lạt đẹp lắm phải không em Vui với gió cây lả lơi cành lá Nơi quê nhà vắng em thu rất lạ Như giận hờn mưa như khóc ngóng trông. Đôi chân mềm dạo bước dưới hàng thông...
Mọi sinh mạng đều quý giá, nên đừng chỉ vì thấy ghét mà dùng bạo lực, khiến họ đau khổ, cũng đừng vì yêu thích mà quá bám víu, rồi cố để sở hữu họ....
Anh gió mùa ... Vắt ngang nỗi nhớ của em Ấm nhẹ thôi mà sao buồn đến thế Ta bỏ quên nhau qua từng hơi thở Chẳng thể gọi gì sau những tháng ngày xa. Em để hồn mình theo gió tan ra...
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ?...
Kỷ niệm bỗng lìa cành, Cả rừng thu lá đỏ, Hương cốm nào cuối phố, Nắng bỗng bừng lên, trong ngọn gió hanh... Sụt sùi Đông về, Kỷ niệm ướt mong manh, Xin chút gió Xuân, Xin hầm hập gió Lào,...
Tháng Mười, vụ gặt xong rồi Cánh đồng bỗng ngẩn ngơ nỗi nhớ Đàn chim két no tròn xanh màu lá Bay về nơi nào còn sót lại tiếng kêu. (Những tiếng chim bâng khuâng cả trời chiều)...
Đời chúng ta Vơi đi theo tháng năm Lá tháng chạp lìa cành Rụng đầy ngoài ngõ Lìa cả ta đi Hao vơi từng nỗi sợ Từng cơn mơ Rồi cũng bỏ ta đi...
Hanh hanh gió đầu mùa Hàng cây se se lạnh Mùa Thu giang đôi cánh Nhẹ bay về phương Nam Còn một chút sắc vàng Của mùa Thu sót lại Cuối trời mây tai tái Đông đến thật rồi ư...
Nỗi nhớ bay lên trời Nhuộm xanh xa trong vắt Nỗi nhớ lặn xuống nước Nối chiều cao thêm sâu. Em bây giờ ở đâu Nỗi nhớ vòng phía trước Bây giờ em còn đợi...
Tôi với anh phải đâu là xa lạ Chưa gặp một lần, liệu có thể nói quen? Vì ít tuổi nên tôi là em. Mà chắc gì ngàn xưa ta đã thế! Anh gồng gánh kiếp ba đào dâu bể Tôi loay hoay thân lữ thứ chốn này Dẫu tam sinh duyên nợ có vơi đầy Thì quan ải danh-lợi-tình vẫn khác....
Hải Phòng quê tôi, thành phố những cửa sông Sông Cấm, Bạch đằng, Cầu Rào, Cầu Đất Thành phố của những con người bất khuất Thành phố anh hùng thấm bao máu và hoa Thành phố Hải Phòng tôi yêu đến thiết tha...
Với mối quan hệ người với người, ngẫu nhiên gặp, rồi để ý nhau, đấy là Duyên; nếu biết vun vén cho nó, đấy là Phận. Gặp 3 lần sẽ để ý tới nhau, gặp 5 lần sẽ mở lòng, gặp đến 7 lần tự khắc cảm thấy gần gũi....
Mẹ kính yêu! Con nhớ mẹ nhiều Con gọi mẹ bao lần không nhớ nữa. Mỗi buổi chiều buông Con nhìn qua song cửa Mắt dõi tìm bóng dáng mẹ thân yêu. Con gửi lòng theo mỗi cánh chim chiều...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Vu lan là dịp để các con cháu báo hiếu ông bà cha mẹ. Lễ vu lan được diễn ra suốt từ đầu tháng cho đến rằm tháng bảy. Nhà tôi cũng lễ phả độ trên đền mẫu, trên chùa, cúng trong nhà mình, nhà chồng, bên nội ngoại rất thành kính trang trọng....
Heo may về lùa qua từng con phố Nỗi nhớ gom dày theo lá vàng rơi Chiều Hồ Tây một góc nhỏ chơi vơi Ở nơi đó chắc giờ này lạnh lắm....
Hôm nào em đến chơi Bụi mưa vương gót nhỏ Nép vào anh khe khẽ Tại mưa... em nhớ anh Đường xưa nay vắng tanh Thu ngang qua lối nhỏ...
Chỉ vì trưa quá nắng Tôi quyết định thật mau Cho con đi Hải Thịnh Kịp thì về quê chiều Ngỡ xe đó tới thẳng Hóa “bỏ chợ" chẳng thương? Lại mất thêm một chặng Bắt xe buýt giữa đường...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!