- Sáng tác mới
Kín trời mây phủ mưa giăng Thương nàng Chức Nữ lệ tràn trời thu Ngân hà xa cách đôi bờ Yêu thương dồn nén vỡ òa ngày đêm Thấy đời chợt xót xa thêm Đường tình duyên phận chẳng bằng Ngưu Lang...
Đất ơi, xin đặt những Nụ hôn những Bàn chân nhẹ nhàng êm ái Xin gửi Đất tiếng lòng thư thái cho Yêu thương mãi mãi vươn chồi Từ sinh ra đến cuối cuộc đời...
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Hà Nội ơi Thu này lỡ hẹn nhau Ghế đá vắng nụ hôn gặp gỡ Hoa sữa vẫn ngọt ngào dọc phố Không gặp người hương bay về đâu Các chàng trai cô gái ra tuyến đầu...
Lãng đãng bóng em Sài Gòn mưa rồi lại nắng Anh ân hận một ngày ta xa vắng Em cứ thầm thì tìm giọt nắng đôi môi Thì lại thôi, bởi xa xôi chỉ là giả thuyết Anh sẽ biết điều mà em đã biết Hai chúng mình...
Sáng nay Một chú chim nhỏ Mắt tròn xoe Ngó qua cửa sổ Nhắc tôi: „Mùa thu vừa tới Hoa Cúc nồng nàn Sương trong lấp lánh Trăng sẽ rất vàng...
Khi xưa ngày bé tí teo Ngày hè nơi bãi tiếng reo tưng bừng Anh em đội nắng mình trần Chơi trò đuổi bắt cát chồn bước chân...
Em tìm anh trong khoảng trời xanh Chỉ có dạt dào mây bay cùng gió. Em tìm anh của ngày xa xưa đó Chỉ có giày vò cuộn trái tim đau. Em tìm anh của nụ hôn dài sâu...
Mảnh Trăng dùng dằng nhớ sóng Bình minh hò hẹn con thuyền Đã biết bao lần cập bến Mang theo khát vọng bình yên Hoa trái từ chốn điền viên Theo người đi thơm sóng nước Thảnh thơi lá xuồng xuôi ngược...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Ngày 06/7 là Ngày Quốc tế về Hôn (International Kissing Day - 국제 카스의 날) Bắt nguồn từ nước Anh và phổ biến toàn cầu vào đầu những năm 2000s, ngày 06/7 được thừa nhận là Ngày quốc tế về Hôn....
Có một ngày ta sẽ rời trái đất, giã từ quán trọ, về cố hương Trong ngọn gió xuân, ươm sắc Đào hồng,Ai thấy hồn ta, xanh màu, thay sắc... Ta sẽ được tắm gội Bình Minh, Bơi trong đám mây dát bạc vàng lóng lánh,...
Em xách bầu trời của tôi đi đâu Để nắng vàng nhung nhớ Gió ngẩn ngơ tìm bạn Mây tím sầu không bay Em xách bầu trời của tôi đi đâu Để sáng nay nghe lòng hiu quạnh Cỏ không xanh như ngày đầu gặp gỡ Giấc mơ buồn lóng lánh giọt sương đêm....
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ Màn đêm loang, xóa lời thương bỏ ngỏ...
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Sao anh lại vội vàng Xa miền quê yêu dấu Sao anh lại vội vàng Gửi tình yêu vào gió Em gửi vào nỗi nhớ Mối tình đầu mong manh Em tìm phút yên lành Dịu dàng trong quên lãng...
Chỉ một giây mà giấc mộng say dài hơn thế kỷ em sướt mướt thương tháng ngày vô vị anh hỗn loạn trí tình như một gã u mê rồi anh quẩn quanh không biết lối đi về em ngự trị trong trái tim quằn quại...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Em lại nhớ anh rồi Chữ nhòe trôi, thơ ướt Thuyền vẽ tan thành nước Tìm lệ rơi đáy sông? Em chạy tìm mùa đông Xin lại chút lửa hồng...
Chỉ một chút thôi nghe em Thêm một chút cho đủ đầy hương vị Tình đã nấu sôi lâu rồi em nhỉ Thêm chút ngọt ngào dịu bớt nỗi chua cay....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!