- Sáng tác mới
Réo rắt tiếng nhạc ghi ta của chàng nhạc sỹ tròn 10 tuổi Căn nhà ngập tràn năng lượng từ bi và nụ cười Nhạc Schubert phập phồng sóng nuớc sông Đa nuýp Ánh bình minh gõ cửa chào mời...
Hanh khô chiết nước để dành lá úa thâm thẫm lìa cành thả trôi Kiểm kê vất vả ai người mã vạch lưng áo mồ hôi khô vằn , Nắng hanh hong bớt nhọc nhằn...
Tám năm rồi gấp sách Có bao giờ lại nghĩ đến hôm nay. Ta bồi hồi nâng ngọn bút trên tay Kỷ niệm bâng khuâng Những ngày thơ bé... Tám năm rồi Ta mang sức trẻ...
Mùa hạ chớm về, hoa phượng nở Bài thơ ngơ ngẩn, tiếc khôn cùng Nhặt cánh phượng rơi, lòng thấy nhớ Con đường ngày ấy, sánh đôi chung...
Nhớ mùa thu cũ, gió heo may Nhớ trọn trong tim, dáng ai gầy Nhớ con đường cũ chung đôi ấy Bên đường sương trắng mãi giăng giăng Nhớ buổi ta ngồi chuyện dưới trăng...
Gia tài chỉ có bàn tay Và trái tim nóng từ ngày cưới anh Bước qua cái thuở tóc xanh Đắng cay em chịu, ngọt lành gửi trao... Nụ cười duyên dáng thuở nào...
Ngày đến đánh thức tôi và nước mắt. Không ánh mặt trời Không tiếng chim hót Không gió ngọt lành Không hương hoa thơm. Chỉ mưa ào ạt Tạt cây ngả nghiêng....
Tết này mẹ có một vườn xuân Hồng Nhung thơm phức bên Tây Đức Lộc biếc, chồi xanh mãi Ba Lan. Cả vườn xuân tung hứng nắng tràn, Chim líu lo hót về quê mẹ....
Nhân kia gây đã lâu rồi Hai mươi năm...mới đến hồi quả ra Quả này thật quá xót xa Mồ hôi nước mắt ông cha bao ngày...
Theo lịch, tối nay toàn thị xã bị cúp điện. Loay hoay một lúc, mấy cây nến cũng tạo nên thứ ánh sáng nhờ nhờ. Căn nhà hai tầng bỗng trở nên tối tăm, ngột ngạt vì không có điện. Con gái liền đề xuất đi dạo....
Ở phía Đông Bắc của Seoul có quả núi được mệnh danh là chấn sơn (鎭山, 진산) có tên là Bắc Nhạc Sơn (北岳山, 북악산). Dưới chân núi ấy có một khu có tên là Công viên Tam Thanh (三淸公園, 삼청공원)....
Tôi muốn cùng em về đất quê Hoài niệm một thời đã xa xưa Một nong tằm chín ba nong kén Óng ánh mượt mà những áng tơ. Một thời vất vả đội nắng mưa Tay em màu nhựa chắc phai mờ...
Hai cây me cổ thụ Đã cưa tự bao giờ Hai phiến thớt nâu sẫm Nhẵn mịn thời con thơ. Tắc kè kêu cành vắng Tiếng hoang dã của rừng Một thời xưa vọng lại...
Em đã có khoảng trời riêng để nhớ Một mảnh trăng lơ lửng suốt đêm trường Gần đến vậy mà tim anh hờ hững Nhớ về anh lòng quặn thắt cơn đau Gửi cho anh khoảng trời xao xác nắng...
Mưa ơi đừng rơi nữa Cho ta buồn mưa ơi Sao mưa cứ rả rích Cho hồn ta chơi vơi Hai người đi hai nơi Hai trái tim lỗi nhịp...
Hồi còn bé, chị rất nhạy cảm với âm thanh. Có khi đứng giữa một đám đông ồn ào mà chị chẳng nghe rõ một điều gì. Nhưng vào những lúc yên tĩnh nhất, chị lại thấy những âm thanh trở nên sống động hơn bao giờ hết....
Sáng còn phong kín nụ Chiều đã căng tròn hoa Mùi hương bên cửa sổ Gợi nỗi nhớ quê xa. Từ bờ ao, chân dậu Dành dành lên ban công...
Có một sự phân biệt Người muốn bạn lúc cần Với người làm mọi thứ Cốt giữ bạn liền thân Hãy nhớ kỹ điều đó!...
Có lẽ ngàn năm rồi Ta chưa gặp lại nhau Tuổi bốn mươi Em vẫn còn khờ khạo Chẳng thể quên Một thời ta đau đáu Ngày nhớ nhau Đêm còn mơ thấy nhau...
Chẳng muốn rời xa thơ một bước Sợ hồn xinh lạc mất đường về Đã bao năm cách biệt trời quê Ấm tình nghĩa, thân người nơi xứ lạ. Một thoáng se lòng ta nhớ mẹ Một chút buồn xót xa em trẻ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!