- Sáng tác mới
Quê hương tôi là một dòng sông nhỏ Chảy ngang làng như dải lụa mong manh Quê hương tôi là tán lá bàng xanh Soi xuống bến trong chiều mưa hiu hắt Quê hương tôi là bao con đường đất...
Mùa chợt về trên hòn ngọc Viễn Đông Cho ta thấy đất trời giờ đổi khác Mưa chênh chao Gió bấc lùa se sắt Khăn áo rộn ràng nhớ đất Bắc ngày Đông....
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời....
Trời bây giờ đã dần chuyển sang đông Mẹ có còn khơi bếp hồng mỗi sáng Có chờ con mỗi khi chiều chạng vạng Đêm- ngỡ bước con về khi nghe tiếng lá rơi...
Bất chợt trong một lần xem VTV chương trình âm nhạc giới thiệu nhạc sĩ trẻ, gã chú ý đến anh ta. Những bài hắn hát làm mê mẩn, hớp hồn giới trẻ hiện nay như Câu hẹn câu thề, Tình anh, Sai lầm của anh…...
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa tím tái ngày đông Những nỗi buồn không thể gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Sách Thiên văn huấn (天文訓, 천문훈), Hoài Nam Tử (淮南子, 회남자) viết rằng: sau Thu Phân 46 ngày là tới Lập Đông (立冬, 립동/입동). Từ lúc này, cỏ cây khô héo và chết (초목이 다 죽는다)....
Đã lâu rồi gã không viết. Gã chán cho cái nàng Cô vít chết tiệt, chán cho cái đầu đặc như củ Đậu của gã. Chả là ngày bé gã dốt đặc cán mai, viết văn tả cảnh cứ như là dùi đục chấm mắm cua,...
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Với Lê Vinh, cũng có khá nhiều bài hát nhưng người ta nhớ đến anh nhiều nhất ở hai bài hát này. Với mùa hoa cải lời bài hát được phổ gần như đầy đủ toàn bộ bài thơ cùng tên của nhà thơ Nghiêm Thị Hằng. Đó là một bản tình ca ngọt ngào của thời chống Mỹ....
Trong những năm chiến tranh phá hoại ở miền Bắc, hầu hết các nơi đều không thể tổ chức cho trẻ em vui chơi vào dịp Tết Trung Thu....
Vậy là đã 40 năm ngày rời xa Trường cấp III chuyên Phan Bội Châu (Nghệ Tĩnh) thân thương. Chưa được gặp lại thầy cô, bạn bè như mong ước nên đành nhớ và ghi lại vài câu chuyện ngày xưa ấy…...
Nắng Đợi mưa Đợi mưa … Nắng Chờ gió Chờ gió … Râm ran mồ hôi chan chát Tháng 6 mặn mòi ! Người mang cơn giông khuất sau rặng núi Hoàng hôn đỏ mắt chờ trông...
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ......
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ......
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Ai rót mật vào Mười Hai thương nhớ Để ngọt ngào thơm lựng má ngày đông Vàng cứ mơ trên sắc cải hoa ngồng Xanh cứ thắm tới tận cùng mắt biếc....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!