- Sáng tác mới
Chị ơi 66 mùa xuân (*) Tươi như mai nở Thắm như cánh đào! Mớl ngày nao đêm thi Rạch Giá Chị hát dân ca "người ở đừng về" Giọng trong trầm ấm thiết tha Tóc dài, sơ mi trắng Tinh khôi mượt mà....
Rồi một ngày em sẽ hiểu ra Nước biển không xanh như ta từng biết Thăm thẳm xanh là độ sâu từ đáy nước Là sắc trời in mây với gió thanh bình...
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son...
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Đà Nẵng ngày em đến Ríu ran tiếng nói cười Trắng xanh vàng tím đỏ Khua động bờ biển vui Nắng vẽ hình khuông nhạc Đan qua những hàng dừa...
Những ngày anh ra biển Em ngọt hơn suối sông Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong Những ngày em ra biển Anh mặn như muối nồng...
Em muốn quên anh đi Phận em hồng nhan bạc Anh thương em làm gì Quên anh đi, quên đi Càng cố quên càng nhớ...
Đã từ lâu rồi khi Covid xảy ra, nhiều biến cố đến với mình. Nhiều tới độ mà lúc nào mình cũng cảm thấy như nó mới xảy ra. Chuyện của năm kia nghĩ như chuyện của năm ngoái. Chuyện đã qua mà vẫn ám ảnh như chuyện đang diễn ra....
Mùa xuân Đánh thức những chùm hoa bưởi Nồng nàn đầu ngõ Gọi ta về nỗi nhớ thủa giêng hai Cánh đồng làng trải dài Tay em gieo mùa xuân trên từng nhánh mạ...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Bất chợt trong một lần xem VTV chương trình âm nhạc giới thiệu nhạc sĩ trẻ, gã chú ý đến anh ta. Những bài hắn hát làm mê mẩn, hớp hồn giới trẻ hiện nay như Câu hẹn câu thề, Tình anh, Sai lầm của anh…...
Sẽ có một ngày em hỏi "Cuộc đời ai quan trọng hơn? " Của em hay là anh?" " Của anh!" , em liền hờn dỗi Và rồi bỏ đi thật nhanh Mà em chẳng thể biết được Em chính là cuộc đời anh!...
Ngày em đến Bàn tay gầy lạnh Mùa thu tàn Hoa xuân nở trong anh Ngày anh đến Gió ngập con đường nhỏ Em nghẹn ngào Anh mưa cả chiêm bao...
Những ngày anh ra biển Em ngọt như suối sông Những ngày em ra biển Anh mặn hơn muối nồng Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong...
Quá ngày em quên đảo mái Tóc nâu tóc đỏ tóc đen Tóc bạc nữa là bốn thứ Thôi, đi nhuộm tóc đi em ! Nhuộm tím những ngày tháng cũ Nhuộm xanh ngày ấy bây giờ...
Tôi nghèo đến thế mình ơi Muốn đi nhưng chẳng có nơi nào vào Sáu vòng thị xã nghêu ngao Mà không tìm nổi tiếng chào người thương...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Tầm Xuân ơi hãy xanh mãi nhé, Ngày em đi, nụ nở thành hồng. Tôi ôm mãi một thời tươi trẻ, Khi tóc mình như nụ còn xanh....
Tôi thích gọi em bằng cái tên Phượng Vàng xinh đẹp bởi nhiều lẽ. Thứ nhất, em là một cô bạn đồng hương, xinh đẹp của tôi. Thứ hai, em đang sống ở thành phố được mệnh danh là Thành Phố Hoa Phượng....
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!