- Sáng tác mới
Nhật Khóa Biểu: một ngày vì Sức khỏe Giờ Dần 03:00 ~ 05:00 ⇒ Khí vận của Phổi bắt đầu thịnh. Lúc này ta cần tỉnh ngủ và vận động. Từ lúc này, da được bao bọc bởi một lớp khí bảo vệ (vệ khí, 衛氣). Vệ khí sẽ bảo vệ da đến hết giờ Mùi,...
Nom xấc xược? Nom lù rù? Nhìn kênh kiệu hống hách? Nhưng thực ra, khi đi bộ với tư thế chắp tay ra sau, cơ thể ta sẽ được điều chỉnh về tư thế ổn nhất. Trước hết, với tư thế đó, mắt ta nhìn cao hơn, xa hơn, quan sát mọi thứ xung quanh rõ hơn....
Xin gửi lại nơi này những tháng năm qua Với tất cả sự bắt đầu và tiếp nối Bao buồn vui, yêu thương trông đợi Trăn trở, đam mê đều cháy hết mình....
Cầm lên được thì cũng buông xuống được Tôi từng nghe người nói bao lần Cầm lên dễ nhưng buông thì rất khó Đã biết cầm thì phải biết buông thôi!...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Ngủ đi con trái đất tròn Bay trong vũ trụ mai còn vẹn nguyên Thức chi cái nợ cái duyên Thức đi biển cả con thuyền mong manh...
Con người được tạo hóa Sinh ra để yêu thương Đồ vật được tạo ra Cho mục đích sử dụng Lý do trên thế giới Xảy hỗn loạn là vì Đồ vật thì được yêu Con người bị lạm dụng...
Chẳng thơ mộng chút nào từ cái tên, hoa mào gà vẫn đi vào tâm hồn bao đứa học trò nông thôn giống như tôi. Nó gắn với bao kỉ niệm của một thời. Cái thời nghèo đói triền miên bên cha mẹ và mỗi ngày đến lớp cùng thầy cô....
Vọt lên tia nắng hình rẻ quạt mây lung linh, lấp lánh ánh vàng gió thổi mây bay như khăn em gái ... vẫy bạn tình cô đơn Nắng hóa Nàng Tiên...
Biển mênh mông, cớ vì sao biển mặn Vì duyên gì Ta đến nơi đây? Nắng vẫn thế, gió vẫn thế Biển xanh vẫn mặn mòi Ta vì cớ gì ở lại nơi đây...
Có nhà văn, nhà thơ nào đó của Hàn Quốc nói rằng: Xinh là lời nói cho dáng vẻ bề ngoài. Đẹp là lời nói cho giá trị bên trong....
Đọc mấy bài tiếng Hàn thấy có từ "태수", chữ Hán là 太守. Tra từ điển thấy ghi đại ý đó là một chức quan địa phương của Trung quốc xưa. Sau khi thống nhất, nhà thời Tần (秦) đã bỏ chế độ phong kiến...
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
Nàng Tây Thi soi gương bên dòng sông Trữ La tên hiệu Trầm Ngư có từ bấy cá lặn chìm, không quẫy trăng thẹn mình lẩn vào mây xa...
Cơn phong ba phá nát đại dương thuyền tướp rách biển đầy thương tích người đi biển như vừa lột xác kiêu hãnh bước nhìn trời cao xanh, mênh mang Ta tìm được nhau rồi...
Bạn đừng quá áp lực Với chính bản thân mình Vì đã có quá đủ Người làm thế với mình Hãy tự yêu mình nhé Và tự hào mọi nhẽ Những điều bạn đã làm...
Khi được một ai đó Đối với bạn ngọt ngào Đừng mong đợi người ấy Lúc nào cũng như vậy Ngay cả Sô cô la Cũng có ngày ... hết hạn!...
Người ấy bây giờ không nhớ tôi Ở bên người ấy có một người Một người đắm đuối mê người ấy Người ấy thấy người rất giống tôi...
Cuộc đời mỗi người là những câu chuyện dài. Nó bắt đầu từ khi được cha mẹ sinh ra cho đến khi trở về với đất mẹ để thấy hoa vàng trên cỏ xanh nghe gió thổi miên man trên đồi cỏ....
Chuyện kể rằng vào thời Phật Thích Ca còn tại thế, có một vị tu hành trẻ tuổi. Trên đường đi hóa duyên trong thành Xá Vệ, anh bắt gặp một cô gái rất xinh đẹp....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!