- Sáng tác mới
Đừng khóc nữa em, biển hãy còn thu Ngàn con sóng vẫn cập bờ hạnh phúc Gió vẫn gió, ngọt ngào thổn thức Cát vẫn trắng yên bình trong ánh nắng pha lê....
Trầu là một phần quan trọng trong văn hóa quan họ. Mỗi khi đi chơi, người quan họ bao giờ cũng mang theo cơi trầu làm lễ nghĩa. Với người quan họ, trầu không phải là món ăn, mà nó là biểu trưng của tấm lòng của người đi chơi. Trầu được nâng niu, sửa soạn, trân trọng, khuyên mời như là một thủ tục......
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa sen như ở đây. Cây sen mọc trong ao, hồ, trong ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là sen......
Nhìn sâu vào nhân thế, thời thế, nhưng Văn Giá không đưa người đọc đến với những cảm xúc bi lụy mà ngòi bút của anh luôn hướng về sự sống. Ý thức về thời gian gắn với cái đẹp, khát vọng hướng tới cái đẹp đã đem đến cho anh một cái nhìn thật nhân văn về thân phận con người: Từ Sơn sen, Hạt gạo, Bé......
Tập thơ gợi nhớ những kỉ niệm thời ấu thơ nghe mẹ hát: “Trong đầm gì đẹp bằng sen/Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng…”. Sen mọc trong bùn, sống trong nước, vươn lên dưới ánh mặt trời để nở hoa, kết hạt. Sen là biểu tượng của sự tự thích nghi và vươn lên trong mọi hoàn cảnh. “Diệu khúc Sen” cũng......
Có thể nói, khi Phạm Hồng Oanh chỉ để lòng mình đối diện với chính lòng mình, “Tâm thi” của nhà thơ đã hóa thành “Thần minh chi chủ,” đã sáng dậy mọi hình hài thi tứ. Từ “Mặt trời xa lắc” đến “Hoa nở không mùa.” Với hai tập thơ còn khiêm nhường trong gia tài của đời người cầm bút. Nhưng cái quý ở......
Cha tôi đã rời xa cõi tạm 7 năm. Biết bao biến cố cuộc đời trong gia đình tôi đã xảy ra trong thời gian đó. Vui và buồn! Được và mất! Thất bại và thành công! Tất cả đều đã qua để tôi nhận một điều giản dị: Tôi là người con hạnh phúc vì luôn được yêu thương, che chở bởi những Người Cha, Người Mẹ -......
... Tôi từ Vô Minh, đọc thơ Trần Huyền Tâm để tìm Minh Triết, Trí Huệ cho bản thân mình. Tôi đã đọc thơ của nàng một cách có chủ đích và với một ý chí rõ ràng như thế, cứ ngỡ sẽ rạch ròi, minh bạch được, nhưng đọc rồi, tôi bị rơi vào bẫy tình của nàng ấy....
Ước chi gửi về nơi ấy xa xăm Một chút Sầm Sơn ngọt đằm sóng hát Biển đón em, nghiêng mịn màng bờ cát Lấp loáng tàu dừa, ngăn ngắt, chung chiêng......
Tôi cứ lần lữa... lần lữa mãi, không biết bắt đầu như thế nào. Có cái gì đó xa xăm, xa xăm. Có cái gì găm găm trên mắt mỗi khi trở về Nhà Của Búp, nhìn vào bức ảnh chung, ngắm nghía những gương mặt bạn bè - Những gương mặt đến 40 năm sau, 50 năm sau hay là lâu hơn nữa... vẫn không thể phai mờ....
Tôi may mắn và hạnh phúc khi được tham gia lớp học bồi dưỡng năng khiếu sáng tác thơ văn Thiếu nhi của Hội Văn học Nghệ thuật Tỉnh Thái Bình. Tôi học trong 4 năm từ 1977 đến 1980. Đó là những ngày hè vô cùng bổ ích và thực là lí thú với tôi cũng như với một hội lít nhít, lau nhau hơn kém nhau vài ba......
Có tới ba lần, nhạc chuông từ Messenger của nhà thơ Kim Chuông - “người thầy văn chương” thủa nhỏ (mà tôi vẫn gọi ông như thế). Ông đang gọi tôi. Vẫn giọng ấm áp, hồn hậu, ông hào hứng, động viên tôi góp bài cho tập sách mới của nhóm Búp. Phần bận việc. Phần tình yêu văn chương với tôi luôn dào......
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Trong mênh mang thăm thẳm đất trời Nghe dịu êm lời thì thầm lá búp! Lá búp non tơ, lá búp xanh ngời!...
Đang là tháng Mười. Chất Thu đã mướt đẫm cỏ cây hoa lá đất trời. Dáng Thu đã đậm đầy mỗi bước chân đong đưa trên hè phố. Hương Thu đã lướt thoảng trong từng hơi thở. Đã thấy nắng Thu lung linh, rạng ngời trong mắt, gió Thu đùa vui với tóc, mưa Thu mướt mát trên những lối đi quanh co, những khóm hoa......
Tuổi 19, ai cũng mang trong mình một Cánh buồm đỏ thắm. Ai cũng mơ đến khoảnh khắc trong đêm trắng mung lung đợi chờ và huyền ảo hy vọng, sẽ dần hiện ra Cánh buồm đỏ thắm từ phía chân trời, và trong giấc mơ có bóng chàng Thuyền trưởng quỳ xuống khu rừng, dịu dàng lồng vào ngón tay mình chiếc nhẫn......
Vẫn chỉn chu gợi đến đôi bàn tay ân cần, tần tảo. Có thể không được sắp đặt theo chủ đề, phong cách, như những món ăn chuẩn ở các nhà hàng sành điệu, nhưng nó gợi đến cả một góc vườn của bà, của mẹ....
Linh cảm. Em chỉ có thể nghĩ như vậy. Sáng nay em dậy sớm. Có chút gì bồn chồn không yên. Chạy ra mở cửa: Ùa vào em một trời đầy nắng! Giống như một khối mầu, chảy lênh láng từ bầu trời xuống mặt đất. Nó vừa đậm đà như có hương, có vị, vừa lung linh, như thoang thoảng đâu đây. Em xòe tay trong nắng:......
Em đem yêu thương gửi vào thu ướt Để phố dịu dàng phủ lá vàng rơi Căn gác nhỏ cô gái ngồi tựa cửa Xòe bàn tay xinh đón những giọt mát lành....
Sinh năm 1967, tại Xã An Vinh, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình. Tốt nghiệp Khoa Sư phạm ngữ văn Đại học Cần Thơ. Nguyên là giáo viên trường THCS Tập Sơn, Trà Cú, Trà Vinh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!