- Sáng tác mới
Đêm buông hoa quỳnh nở Trắng một vùng chiêm bao Chợt như bàn tay nhỏ Thơm đến độ nghẹn ngào Đêm tháng Ba vắng sao Trăng mờ sương se lạnh Hoa quỳnh giang đôi cánh Lấp lánh miền hư vô...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
Lúi húi từ rất khuya, Về lại Thành sau Tết. Nghe nói cầu qua sông, Xe người ùn kìn kịt... Con gái ngồi sau xe, Cứ ríu ra ríu rít. Đường phía trước mờ mịt, Cứ ngỡ bình minh rồi .....
Thôi, đừng trách Ngọn gió xuân tình thổi bạt lời ai Một thoáng chông chênh Bước đời mê mải Em lặng thầm trong tôi xa ngái Trời vẫn lấp lánh sao Đất vẫn trỗi những mần khát khao...
Chung dòng tre dẫu khác loài thân gầy phân đốt vươn dài lên cao Cong cong uốn gió rì rào gõ tai trâu ngượng thẹn vào cọ lung, Trường Sơn âm ngữ tơ rung tiếng tre nứa ngả nghiêng rừng gặp nhau...
Tiền đưa cho chùa, đền vẫn gọi là tiền công đức, ý là hành vi đó tạo công đức. Đã làm việc thiện thì nên vô tư, không cầu báo đáp, cho đi mà gọi là "công đức" thì đã dính tâm truy cầu rồi....
Hà Nội vào Đông Những đôi má ửng hồng Áo muôn màu rực rỡ Có ai từng nhắc nhở Đừng để mùa Đông lạnh lẽo mắt người Hà Nội vào Đông Hoa sáng nay...
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau...
Dẫu đỏng đảnh trong gam màu phức hợp bốn mùa Xuân thôi thúc Quả chuông lồng ngực Đồng hồ tâm thức Ngọn lửa mơ hồ Rạo rực! Hiển thị Những ấp ủ chìm sâu...
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu....
Thực ra, qua quá trình biến đổi ngôn ngữ, chữ Niên đã biến âm thành tiếng "Năm" trong các từ Năm Mới, Trăm Năm, Năm Tàn Tháng Tận... của người Việt Nam mình....
Hương Sầu Riêng thả phấn, Thơm vàng ươm giấc mơ. Có những chú cá nhỏ, Đớp sóng cùng nô đùa .. Hai vợ chồng ngỗng trắng, Trắng phau một góc bờ. Hai chú chó nằm cuộn, Dưới gốc dừa ngu ngơ....
Lộc nõn về trên cây, Muốn với tay hái lấy, Sợ gió Xuân đau lòng, Lá sao non lạ vậy? Hái lộc ngày đầu năm, Như bản năng xưa nay. Cành lá nõn lẩy bẩy, Phút nín lặng trên cao......
Đất Việt ơi xuân chắc về vui lắm Hoa thắm bên người Chim hót với mưa bay Trẻ chạy loăng quăng Áo tươi màu nắng mới Già tủm tỉm cười, Khấp khởi ngóng tin con...
Mẹ từ triền sông ra tận biển gặp con, ngọn gió mát lành. Con đoá hoa xinh nhè nhẹ, ban mai xanh. Ngọt một vùng cỏ cây, thơm một miền nhung nhớ. Trong ánh ngày rạng rỡ, rộn tiếng chim....
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!...
Cuối năm Hà Thành yên ắng lạ Mỗi mình em lang thang tìm gió Hoa thược dược tròn xoe như muốn hỏi Đông đã về sao nắng chẳng hanh hao? Sóng cũng nghẹn ngào điều chi chẳng rõ...
Tết xôn xao Xuân đã về bên cửa Hoa tỏa muôn đường Lưu ly trắng tinh khôi. Bếp nhà ai Giấu đau buồn sau làn khói mỏng Quá khứ trọn năm gói nẹp bánh chưng xanh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!