- Sáng tác mới
Ngày Người sinh ra Pháp Luân xoay chuyển Các chiều không gian Mang chân, thiện, nhẫn Ngày Người sinh ra Văn minh tiền sử Bao lần đã qua Sinh, thành, trụ, hoại...
Sáng ơi, tiếng hót sao lành? Ta cất đấy, giữa trời xanh mây vàng. Rời cõi Thiền, chút lang thang, Tìm nhân thế, bấy nhiêu dòng ngược xuôi? Lên Phây búc, ngắm mặt Người,...
Bất thần trời đổ mưa rào qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Cho em hỏi người ơi Đường muôn dặm Nước mắt rơi, điểm dấu cuộc đời? Đây giọt tinh khôi tình vừa chớm nở chảy dịu dàng, nhung nhớ về đêm....
Tuổi hai mươi thao thức nửa đêm Nhớ mái tóc mềm bay bay trong gió Nhớ bài thơ viết lời chưa ngỏ Yêu một người, Xuân Vũ xóm bên. Tuổi ba mươi đêm tỉnh giấc nồng Tay xách đèn chai, chân vòng vèo dép lệch...
Sau tết tiết trời ấm áp. Khi những hạt mưa đầu mùa rơi xuống chính là mùa cá đẻ. Cá trú ngụ từ các đầm hồ sâu dẫn nhau lên những khu ruộng nước mới dâng xâm xấp để đẻ trứng....
Mùa cá đẻ. Cò Bé dẫn Cò Con đi soi cá. Khu Kè nước đã dâng lên những vạt ruộng sâu. Đó là nơi hàng năm cá tìm về đẻ. Hơi xuân ấm áp tràn ngập cánh đồng đêm. Tiếng cá bơi lội giao hoan vật đẻ bì bõm lao xao rộn rã khắp cánh đồng....
Yêu quá Biển ơi con đã về hòa vào muôn sóng hóa đam mê Con như hạt cát trong lòng Biển óng ánh ban mai vẹn ước thề...
Phật dạy chúng sinh phải tĩnh tâm Đời là bể khổ lắm gian truân Vô minh dẫn đến sân si hận Dụ dỗ người ta phạm lỗi lầm...
Mây cứ lang thang nắng vẫn chờ Bầu trời bừng sáng cánh hoa xưa Lim dim mắt ướt hàng mi rợp Phượng chạy theo sau níu học trò...
Trong sạch nhất yêu đơn phương đẹp - yêu trắc trở ai đường nấy đi Khi thừa cái chẳng có gì khi thiếu những thứ người khi có rồi Cổ như trái đất vậy thôi...
Chờ ca tuần núi tiếp theo lẳng nghe thao thiết sáo Mèo bản vui, Kê nghiêng báng súng lên đùi viết câu thơ gửi tặng người bạn thơ, Điệp trùng biên ải xa mờ...
Tím nhạt phôi pha má môi lợt lạt Dáng yếu mềm em gánh cả mùa xuân hạt mưa rơi tự trời cao chót vót Cơn gió giận hờn từ tít tắp mù khơi...
Đất Nước của Nhân Dân Thì Nhân Dân giữ Nước Hoa tương lai phía trước Nở trên dòng sử xanh Đất Nước của Nhân Dân Đau thương và hùng tráng Bao nhiêu năm chiến trận...
Tôi đã đến cầu Mường Thanh, đồi A Một; Tôi đã đứng bên nóc hầm Đờ Cát; Tôi đã nghe trong nghĩa trang gió hát Tướng Giáp ở Mường Păng đã về trấn Vũng Chùa! Điện Biên Phủ 1954 hay Sài Gòn 1975 đều vậy...
Ba lăng ngắm cảnh Động Đình thu. Thấy núi như trôi mặt nước hồ. Nghe nói thần tiên không thể gặp Thả hồn theo sóng nước phiêu du......
Núi gần mây trắng chòm chòm Non xa mây trắng vẫn còn vây quanh Gần xa mây trắng giăng thành Mây bay... Còn lại núi xanh giữa trời !...
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh...
Nếu mưa biết đất cần mưa thế thì mưa đã vênh mặt lên rồi Nếu bảo cuộc đời là dâu bể thì giàu nghèo cũng chỉ thế thôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!