- Sáng tác mới
Người đứng cạnh cái người ngu ngốc nhất (*) vời xa bao nhiêu nhưng Người lại quá gần điện trừu tượng dường kia Người dẫn về công tắc ai bật lên rồi cũng hiểu...
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Tôi luôn biết lắng nghe những ý kiến khác mình trên con đường khó khăn đi tìm chân lý Vì tôi biết nếu làm người vị kỷ Thì chẳng bao giờ nâng được mình lên...
Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu Thở thoi thóp bên chiều như chiếc lá Đập thổn thức chẳng cần cho ai cả Để đêm về nước mắt ướt cơn mê....
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Ừ, thì mình biết mình còn trẻ , Nhắm mắt nghiền, chẳng muốn soi gương. Nghe vầng trán lăn sóng vỗ vô thường, Bao kiếp sóng bao kiếp người nông nổi.. Ừ, thì cứ biết mình còn trẻ, Ngọn tóc xanh, chân tóc bạc hết rồi....
Nhiều lúc nghĩ đời buồn như lá rụng Gió triền sông cuốn lá cuối phương trời Trong thất vọng đôi khi lòng tự hỏi Có gì sai mà chẳng được thành công Rồi chạnh lòng ta lại hỏi với sông...
Bạn bè đời cho ta Đâu họ hàng thân thuộc Muốn chơi với bạn được Nên tự thay đổi mình Anh em cha mẹ sinh Nhưng đất trời sinh tính Bàn tay ngón dài ngắn...
Một khi bạn già đi Cuộc sống nên đơn giản Thôi tìm kiếm những gì Ngoài khả năng của bạn Nên vui vẻ đón nhận Trân quý điều nhỏ nhoi Dù có một mình thôi...
Khó tin nhưng là thật Loài kiến có hành vi Để bảo vệ nòi giống Trước thảm họa nhiều khi... Bị chim tấn công tổ Bất cứ lý do gì Kiến chống trả quyết liệt Tống khứ kẻ thù đi!...
Phương Thủy, thành viên khóa 1983-1986 của Nhóm Búp Trên Cành đang sinh sống tại nước Đức xa xôi. Ngày kết nối được liên lạc với Nhà Búp qua các em Nguyễn Diệu Liên, Nguyễn Thúy Hằng, Chu Xuân Giao là ngày các thành viên nhà Búp hân hoan...
Hầu như những người không hề quan tâm tới chữ Thánh Hiền khi nhìn hai nét vẽ của chữ NHÂN ai cũng nhận diện ra nó. Còn nhớ, ngày xưa học trường làng, gắn với những buổi mò cua bắt ốc,...
Người xưa dạy rằng “Quân tử thực vô cầu bão”, tức là người quân tử chăm lo đạo lý, không lấy chuyện ăn ngon mặc đẹp làm điều chú trọng. Kẻ tiểu nhân cùng quẫn thì làm bậy,...
Ôi cánh bướm sườn đê quê ngoại, Nắng xuân này… rực bãi phù sa, Cỏ non mướt và ngô xanh mướt, Không kìm lòng, trào nước mắt ta....
Khi cầm tập thơ đầu tay của Lê Kim Phượng, ấn tượng của tôi là hơi ngợp bởi độ dày trăm bài, lại còn được gia cố thêm bằng cặp bìa cứng....
Chỉ một chút thôi nghe em Thêm một chút cho đủ đầy hương vị Tình đã nấu sôi lâu rồi em nhỉ Thêm chút ngọt ngào dịu bớt nỗi chua cay....
Giá mà còn đến hôm nay Hơn nhau cũng chỉ… một vài bánh chưng. Còn cần gì… đến lược gương! Những cây bồ kết khói hương ngạt ngào....
Đôi chân khắc khoải mong ngày đến chợ Hai mươi năm người còn nhớ? Lời ước hẹn kiếp sau Nhưng kiếp này còn dài lắm Trời Khau Vai mây vẫn trắng Ta đi tìm nhau...
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Đời tưởng chừng bất tận Chỉ khi tới lúc già Lâm trận , mới ân hận, Mới ngỡ ngàng nhận ra Càng nuối tiếc, xót xa Đời chỉ là cõi tạm! Nghĩa là rất giới hạn Dù ta cố vẫy vùng......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!