- Sáng tác mới
Dịu dàng phố Dịu dàng thu Con đường em về ban trưa Ngát thơm mùi hương hoa sữa Cơn gió lao xao cũng ngọt đến nao lòng. Dịu dàng nắng Dát vàng không gian mênh mang...
Có sinh ắt có tử. Cái gì có hình tướng ắt sẽ bị diệt. Hãy sống trong cõi đời này và xác định rằng Ta rồi cũng chết. Tùy vào độ tuổi mà mức độ cảm nhận về cái chết khác nhau....
Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường....
Gần đây, tại mảnh đất Hàn xuất hiện những đúc kết hết sức chí lý dành cho các đấng lang quân oai hùng trong công tác phục vụ Nóc nhà của mình. Ở các câu dưới đây, chỗ nào có chữ "Thê" thì vốn đấy là chữ "Thiên"...
Sách Thiên văn huấn (天文訓, 천문훈), Hoài Nam Tử (淮南子, 회남자) viết rằng: sau Thu Phân 46 ngày là tới Lập Đông (立冬, 립동/입동). Từ lúc này, cỏ cây khô héo và chết (초목이 다 죽는다)....
Chủ quan và Khách quan không phải là 1 cặp từ dễ lẫn lộn khái niệm với nhau như kiểu cặp Thực tế - Thực tiễn, mà là những khái niệm chưa được nhiều người hiểu đúng....
Những người yêu nhau đi tìm dấu chân nhau Dấu nhớ dấu thương dấu hờn dấu tủi Dấu vui sướng dấu đau buồn sầu não Dấu thất vọng kia nhường vết dấu ước ao...
1/ Tìm ra những mặt tốt trong mỗi tình huống 2/ Không bận tâm những gì người khác nói về bạn 3/ Nuôi dưỡng thái độ biết ơn 4/ Điều gì đã qua, cho qua...
Cứ mặc họ xử tệ Nói xấu bạn sau lưng Họ tha hồ phê phán Nhưng nghe họ thì đừng! Họ đang chọc mổ bạn Vì tự thấy mình tồi...
Mưa đã lạnh len đêm vào giấc ngủ Góc đông thành lá sắp ngả nâu hồ im dần sang tím dốc chiều chớp bóng quạ đen Ray tàu xám hai đường xiêu dính nhòa chân trời nhá tối...
Em tìm được gì trên sa mạc cát? Chỉ thấy dấu chân của anh Lún sâu hằn lên những vũng buồn hạn hán Khơi xa ngoài kia biển lặng Hải đăng vàng vọt nỗi nhớ đất liền...
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Khi thành phố, những ngôi nhà chọc trời khu đô thị phía Đông tạc vào chân mây những hình khối như tháp bút, như cánh buồm, như những bàn tay lạ....
Một tương lai tươi hồng đang rộng mở với sự góp mặt của những nghệ sĩ nhiệt tâm và những tác phẩm Nghệ Thuật Đích Thực: đẹp về nghệ thuật, hay về nội dung, mang giá trị nhân văn sâu sắc,...
Một người bạn đặc biệt Thật sự khó kiếm tìm Cũng khó để mà mất Lại càng không thể quên! Những người bạn thực sự Không bao giờ lìa xa...
Bạn không thể mất Thứ bạn chẳng có bao giờ Bạn không thể giữ Thứ không của bạn Và không thể níu kéo Những thứ muốn rời xa...
Giấc mơ em lời ru anh trải xuống hãy dịu dàng ngoan ngoãn kẻo mơ tan. Nàng công chúa mang gót hài nhung lụa Rực rỡ hào quang, lấp lánh ánh vàng....
Chiều tà mờ sương trắng Dáng ai đứng ưu tư Biển mịt mờ hoang vắng Tâm hồn chẳng nên thơ Hay chăng người ngóng chờ Con thuyền yêu cập bến Lênh đênh đã bao ngày...
Vua vốn là người đứng đầu một nước, gọi là vương (王,왕). Sau mấy chục đời vua nhà Chu gọi là vương, đến Tần Thủy Hoàng mới phát sinh thêm chức "hoàng đế" (皇帝, 황제, lấy từ Tam hoàng Ngũ đế)....
Cổ nhân có câu: điều đáng sợ nhất trên cõi đời là dục vọng. Dục vọng làm mờ mắt con người, che mất cả cái tình, cái lý; dục vọng gây ra những điều bất nghĩa, bất thiện, bất lương....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!