- Sáng tác mới
Người ta thoát chốn thị thành, Về quê ăn Tết, bon nhanh đường về. Mình thì đang ở dưới quê, Ăn xong, ngủ dậy, ra hè ngắm sao.Ở thành chẳng thấy sao nào,Về quê chi chít, ngàn sao ngập tràn.Cuồn cuộn sao, sáng sông Ngân,Thương cho Chức Nữ đợi ngần ấy năm......
Nắng mưa là chuyện của Trời Thức hay ngủ, chuyện của Tôi ấy mà Cần gì Nguyệt Quế ra hoa Biết buông biết bỏ là Ta thắng mình Nắng mưa, Chua ngọt, Nhân sinh Quay cuồng quanh một chữ Tình liêu xiêu...
Thị thành chẳng muốn Về quê chẳng ham Cõi Tiên vòi vọi Cõi người, Tích, tịch, tình, tang.. Phố phường chật chội, Trong nhà trống không....
Mùa hè thì nóng bức Sóng nước thì trong xanh Mặt trời thì rực rỡ Mắt trẻ thơ long lanh Nhảy ùm theo dòng mát Cậu bé sải tay bơi Mẹ trên bờ kêu thét: – Đằng sau…Ôi con ơi!...
Réo rắt tiếng nhạc ghi ta của chàng nhạc sỹ tròn 10 tuổi Căn nhà ngập tràn năng lượng từ bi và nụ cười Nhạc Schubert phập phồng sóng nuớc sông Đa nuýp Ánh bình minh gõ cửa chào mời...
Mưa long bong rơi xuống chậu hiên nhà Tiếng kêu ở mưa hay là ở chậu Gió vật vã hay cây gào bên giậu Tiếng vang nào ta đang nghe, đang nghe?...
Sẻ đồng thân nhỏ. Lông bù xù xám ngắt trông thật xấu xí. Tiếng kêu lích tích nghe rất chán. Đã thế lại kén chọn chỉ ăn thóc ăn đỗ ngô phá hoại mùa màng nên ai cũng ghét. Sẻ đồng là chim trời nhưng cả đời lại quanh quẩn bên con người. Nó làm tổ trên mái nhà trên......
Dập dềnh sóng nuớc sông La Trôi trong bất tận, gần xa bồi hồi Bể dâu một kiếp con người Đêm nay, ta lại được ngồi với sông Ầm ào, mưa thác cơn giông...
Lúa nếp vào cữ chín sữa hạt căng tròn xanh mướt. Mẹ cắt về một bó lúa xanh dùng đĩa cạo từ từ vào bông tuốt hạt. Sau đó mẹ cho thóc non vào nồi luộc chín. Hong khô rồi cho vào cối giã tay....
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Bong bóng phập phồng suốt một chiều mưa Tranh mái rạ nuớc nâu rồi nước trắng Ruộng mùa đông nước đồng lạnh vắng Thân cò nào lúi húi giữa xa xa.....
Họ không nghĩ có một ngày rồi anh trở lại Trong căn nhà đã vắng tiếng đàn ông Họ không nghĩ sẽ gặp anh trong bải hoải Bước vào nhà, như Thần Chết, một chiều đông....
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,...
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu....
Đặt chậu giữa nhà Đổ vào ít nước Chậu hoá ao rồi Ồ, vui ra phết Lấy quả bồ kết Làm chú Trắm đen Xé mảnh giấy nhỏ Làm chú mại con...
Đom đóm đi học Đốt đèn sau lưng Đứa cao đứa thấp Sáng trưng một vùng Gió to lạ lùng Mà đèn không tắt...
Phương chạy lon ton Cái bóng cũng chạy Phương nấp vào cây Bóng đi đâu vậy? Phương co cẳng nhảy Bóng lại đuổi theo Phương dài lêu nghêu...
Cái ngày còn mặc áo xanh Thóc nằm bú sữa trên nhành lúa tươi Thóc xoa phấn trắng quanh người Cho thơm cả ngọn gió xuôi mặt cầu...
Con chim vạch lá tập khâu Con nhện thì tập bắc cầu trên cây Con bướm tập múa suốt ngày Con tò vò cũng tập xây cửa nhà...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!