- Sáng tác mới
Sắc nào đỏ thắm thôn quê Tháng Ba thắp lửa triền đê bao đời! Cây cao, bóng cả in trời Màu hoa dệt giữa tuyệt vời sắc xanh....
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình...
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Một là thích nói linh tinh Chính trị thời sự tình hình đông tây. Hai là ngất ngất ngây ngây Ngơ ngơ ngẩn ngẩn suốt ngày mần thơ. Ba là vẩn vẩn vơ vơ...
Suối ru sông, Sông ru biển, Biển ru trời, Trái Đất thong dong... Ta đi trọn ba vạn sáu ngàn ngày Rong chơi, Rong ruổi ... Ta cứ tưởng lời ru không tuổi,...
Người xa làng khao khát duyên nợ phiên chợ quê bột ngũ sắc tò he hiện dần trang ký ức, Quê Xuân La, Phương Dực đất Kẻ Chợ Phú Xuyên nghìn năm sau bỏ quên...
Góc phố nào tiếng gà bỗng gáy ran, Xua cái lạnh, lá khô về cuối phố. Đất phương Nam cũng dậy mùi hoa sữa, Thương thương gió Tây Hồ, Thương nhớ đất Thăng Long... Tiếng gáy chưa tròn, ơi chú trống choai,...
Nhớ quê... Ta lại về quê Canh don, sứa muối, bề bề rang me (*) Rau xanh sạch, mát bóng hòe Hương cau thơm ngát đầu hè đêm trăng. Đi trăm nơi... Chẳng đâu bằng...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Ngày 05/4 là Tiết Thanh Minh (淸明). Thanh là trong (không phải xanh), Minh là sáng. Thanh Minh tiết trời trong sáng, quang quẻ. Thanh Minh đến thì Nồm ẩm rời đi, thi thoảng có mưa bụi lất phất, rồi nửa tháng sau là đến mưa rào (Cốc Vũ). Thích nhất là hết Nồm, mọi thứ khô ráo, sạch sẽ....
Nửa đêm tỉnh dậy đắp chăn Sáng mặc áo khoác ngồi ăn cũng vừa Cởi trần bật quạt buổi trưa Chiều đun nước tắm nếp xưa vẫn là Miền Đông đất đỏ quê ta Hai mùa mưa nắng đậm đà núi sông...
Ai mà nguồn gốc chẳng quê che thân lụa gấm com lê độn dày Giời đẹp bởi sắc xanh mây người quê đẹp nết hiền đầy từ tâm,...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử....
Nam Định ơi, còn nhớ Hồ Vị Xuyên mắt xanh ngắm tiếng chuông nhà thờ Tay trong tay, bâng khuâng nghe tiếng mưa mờ tỏ Sâu tận cùng giấc mơ...
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Quê tôi đến gió cũng gầy Khói quanh quẩn bếp quen bay từ từ Nhà tôi cây bưởi lắc lư Bưởi bao nhiêu trái trầm tư như người...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!