- Sáng tác mới
Toàn dân là ai? Là tất cả chúng mình Nên sở hữu toàn dân chúng mình là chủ sở Sao mảnh đất ông bà nghìn năm đang yên ở Bỗng một chiều phải khăn gói ra đi...
Ta mải miết đi tìm công lý Cho người đời khỏi những oan sai Con đường ấy cứ vời xa hun hút Ta vẫn đi thăm thẳm đường dài Ta chẳng phải nhân danh quyền lực...
Chữ LỘC trong văn hóa xưa thường nhắc người ta nhớ tới cảnh vinh quy bái Tổ. Tôi nhớ ai đó ở Bến Tre kể về vị tiến sỹ đầu tiên ở đất Nam Ky về Ba Tri.... Ngài đã đi bộ từ ngoài lộ qua bưng, qua vườn đến nhà tranh trong vườn để lạy thầy giáo của mình rồi sau......
Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của phương Đông....
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Bệnh thì phải uống thuốc Đau phải vào nhà thương Muốn sức khỏe - thể dục Đâu cũng có con đường Đời: sinh, lão, bệnh, tử Tứ khổ đế, lẽ thường Đã rớt xuống cõi tục Là lầm lụi xót thương....
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Thầy tâm linh nổi tiếng Đứng truớc cửa lâu đài Lính canh chặn ông lại Vua truyền lệnh hỏi ai? Như một cơn gió lốc Khách đã đứng truớc vua:...
Nắng mưa là chuyện của Trời Thức hay ngủ, chuyện của Tôi ấy mà Cần gì Nguyệt Quế ra hoa Biết buông biết bỏ là Ta thắng mình Nắng mưa, Chua ngọt, Nhân sinh Quay cuồng quanh một chữ Tình liêu xiêu...
Thân thì đứng, Bóng thì nằm Thiên nhiên thanh thản Trải thảm êm đềm suốt mấy ngàn năm. Trần thế đảo điên Những màn kịch lăng xăng Hết thông minh rồi quyền lực...
Đây là chữ ĐẠO: 道 . Cùng đọc ra cùng âm thế này nhưng tiếng Hán có nhiều chữ khác nhau. Chúng đều đọc là ĐẠO. Thông thường ta biết: - Đạo có nghĩa là chỉ dẫn ĐẠO DIỄN....
Tại sao mình không có quyền mơ cơ chứ? Cô bé ơi, Thánh khiết một chùm hoa Ánh mắt Thiện lương lọc xanh qua kẻ lá Xanh đồi cỏ Xanh sông Xanh những ngôi nhà Xanh ánh mắt trẻ thơ...
Thông thường ta biết: Đạo có nghĩa là chỉ dẫn ĐẠO DIỄN. Đạo có nghĩa là giống lúa nước. Tam tự kinh có câu: "Học như hòa, như đạo; bất học như thảo, như cảo" (Người có học như lúa như nếp, người không học như cỏ dại, con trâu con bò cũng không thèm......
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Càng suy nghĩ nhiều về cuộc sống, tôi càng tiến đến việc nhận ra vấn đề cơ bản: Sự khó khăn và khổ sở nhất đối với con người hiện đại là “sự lãng quên”. Có rất nhiều thứ chúng ta đã lãng quên. Giống như một vấn đề leo thang, sự lãng quên đã thấm nhuần trong con người......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!