- Sáng tác mới
Lạy Trời! Mưa, mưa, mưa... Lạy Trời thương ban nước; Cả một vùng khô khát Khóc mừng vui đón mưa... Ơn Trời cho nước uống, Ơn Trời tặng xanh tươi, Ơn tái sinh sự sống, Ơn Trời trao nụ cười......
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Trời tang tảng, Bầy chim đã hót, Hót say mê gọi nắng mặt trời về, Tiếng chim quyện điệu nhạc Thiền thánh thót, Nắng thả chín trời, bình minh hát say mê... Chủ Nhật tháng Năm, Trời quang mây tạnh, Nắng phương Nam, Lắc rắc chút phùn mưa ......
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Dễ mấy chục năm rồi ta chẳng được ngắm Trăng, Rằm tháng Giêng, Văn vắt giữa trời xanh, Lồng lộng gió... Xuân liệng vàng dạt xô hoa cỏ Ước gì trở về thời thơ nhỏ Một lá thuyền lau lách ướt sương khuya Một mình ta...
Khi người ta chào đời Vô danh từ thiên cổ Ai cũng có một thời Có tên và có tuổi Huy hoàng qua năm tháng Như sao băng ngang trời Chớp hữu danh lóe sáng Rồi tắt vào vô danh...
Sáu điều trong cuộc sống Ít được ai quan tâm: Cái gì cũ là cũ Đánh bóng chẳng mới mà Cái gì qua là qua Nhắc lại thêm buồn khổ...
Động dĩ tĩnh vi mẫu (tiếng Hàn 동이정위모 의내오지부 tiếng Hán 動以靜爲母 疑乃悟之父 - động dĩ tĩnh vi mẫu, nghi nãi ngộ chi phụ)....
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta...
Kobe có lần hỏi: "Người sống được bao lâu?" Bố Thụy mỉm cười nói: Một trăm tuổi...then go! ("rồi đi ") Hôm qua bố sinh nhật Tròn ba sáu tuổi rồi!...
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Đầu thu nắng bên gió Giữa thu mây và mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Thơ thu vò rối tơ Duyên thu tàn duyên nợ...
Ta yêu nhau Núi chòng chành muốn đổ Đất lặng câm Bỗng hổn hển thở dồn Ta yêu nhau Yêu nhau bằng đau khổ Tan vào nhau Rồi lại hóa riêng nhau...
Đời chúng ta Vơi đi theo tháng năm Lá tháng chạp lìa cành Rụng đầy ngoài ngõ Lìa cả ta đi Hao vơi từng nỗi sợ Từng cơn mơ Rồi cũng bỏ ta đi...
ta mọc từ rong rêu đời trơn trượt với chuỗi ngày vô định men rượu,men tình say say tỉnh tỉnh chân liêu xiêu hồn tỉnh tỉnh say say có những khi là chiếc lá trên cây xòe tay hứng giọt sương mai óng ả...
Cuối Thu rồi tất sẽ heo may đừng sớm nhé kẻo Thu trở lạnh Chim Chèo bẻo nhẹ nhàng đôi cánh về đậu trên thảm lúa hanh vàng Cuối Thu rồi trời đất sang trang Hương Thiên lý vờn theo ngọn gió...
Như ngọn nến Bùng lên rồi tắt Em thắp chi Trong trang sách dạy học trò Như ánh sáng Soi từng phần trái đất Em đi tìm Chân Thiện Nhẫn nuôi tâm...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Chào ngày mới thật mới Lên thuyền rời bến Mê Theo dòng sen dẫn lối Ta về nơi biển khơi... Chẳng còn sóng luân hồi Chẳng chòng chành nghiêng ngả...
Đất xứ Tuyên đẹp lắm Người xứ Tuyên lại tình Khách mỏi dừng chân nghỉ Dùng dằng chẳng muốn đi Nà Hang nước sóng sánh Khiến lòng ai tròng trành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!