- Sáng tác mới
Đã hẹn cùng em đến hội Tháng Ba - lúa mướt xanh đồng Có gì làm ta bối rối Nắng say men nắng ửng hồng Có niềm vui nào đọng lại Cho em lạc giữa mùa Xuân...
Thương yêu ơi! Giờ mình anh đơn lẻ Ở ngoài kia hoa bưởi thơm thật khẽ Em có thấy không, hoa bưởi cũng đang buồn. Mưa dăng dịu dàng từng hạt thật êm Như nỗi đau thấm dần trong ký ức Mưa bụi thôi mà em, có làm ai ướt tóc Mưa bụi thôi, mà nhòe ánh đèn khuya!...
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!...
Đến Xuân nữa rồi sao em én vờn mây,trăng hé nở bên thềm tuổi thiên nhiên cứ quay vòng lột xác rữa Đông tàn lại bát ngát Xuân xanh mình đâu còn những ánh mắt long lanh...
Trên phố đi bộ Provence rất nhiều người đi qua rất nhiều người dừng lại một chàng trai đang hát khúc ca đồng quê vời vợi buồn thương...
Sao em lại ngượng ngùng Khi anh gọi em là: Nghệ sĩ! Ơi cô giáo dịu hiền giản dị Vì học trò tận tụy ngày đêm. Mỗi cây đàn là một bé em Từng cặp mắt nốt "si đen" lay láy(*)...
Ừ, thì thác thời gian, vẫn không thôi chảy mãi... Bọt nước tung, Làm trắng xóa mái đầu... Chút kỷ niệm ngày xưa lơ lửng mãi, Nối vào nhau, rồi chạy lại hai đầu ... Như bến bờ như sông Thương lờ lững...
Anh lại có gì rồi sao em không Hàn Mặc tử không Vũ Hoàng Chương và không thể say điên Bùi Giáng anh ngộ nhận một điều gì xán lạn say bữa nay rồi anh chốt hạ buổi… nay thôi...
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Ta say mặt đất cũng say Rót thêm ly nữa biến ngày thành đêm Sông dài nước khẽ ru em Bức tranh thủy mặc bóng em cuối trời Nhân gian chưa hé môi cười...
Em sẽ mãi còn yêu anh Như tự do yêu mây trắng Như nhà nông yêu cánh đồng Như mát trong yêu sáng trong Như gió vấn vương dòng sông Thổi dọc cánh buồm ngược nước...
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi...
Rõ ràng mưa gió tại Giời mà sao em cứ mang tôi ra hờn Mưa còn có lúc có cơn hờn em bất chợt nhanh hơn mưa nhiều....
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Lặng nhìn thôi Lặng nhìn thôi Giấu trong đôi mắt bao lời thiết tha Em không giấu nổi nữa mà Bao đêm thảng thốt, xót xa, nghẹn ngào. Anh ngồi đây tự khi nào Sao em không được nép vào vai anh...
Tôi đi trong đêm mưa cả phố phường đẫm nước chỉ có lời hẹn em làm tôi không ướt được đêm chừng không nói được nên cứ đổ mưa nhiều em chừng như cũng thế nên chân còn bước theo...
Tôi đã đọc nhiều trường ca, cũng đọc một số bài phê bình trường ca; nhưng viết về thể loại này thì đây là lần đầu tiên. Âu cũng do duyên, khi bạn bè vừa động viên vừa thúc giục. Lại nhẩm câu thần chú: cái gì chả có lần đầu tiên!...
Bèo là bèo, sen là sen Bàn chi đến chuyện sang hèn mà đau… Cùng xanh ngăn ngắt một màu Thiếu bèo thì có còn đâu au nhà!...
Khi khổ đau em tìm đến với ta Những dòng chữ rưng rưng màu đắng chát Câu văn quặn những vết thương bỏng rát Kết thành u, chai sạn giữa thân tâm Cái điệp khúc "Vì sao em khổ?"...
Đợt sau Covid lần hai một thời gian, Hà Nội có mở cửa cho đi lại theo chế độ giãn cách. Có một lần ban đêm đói quá, mình ra Circle K mua đồ ăn, xong đứng uống luôn chai trà xanh vì mình khá thích trà. Một cậu nhìn cũng trẻ, nhưng hơi dặt dẹo, tới xin mình chai nước khi mình đã uống xong....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!