- Sáng tác mới
Bức tượng này gắn với kỷ niệm về cây táo ở góc sân Hội Văn nghệ Thái Bình một thuở. Ban đầu, năm 1970 Hội Văn học - Nghệ thuật Thái Bình được thành lập nhưng vẫn ở chung bên Ty Văn hoá. Đến năm 1975 thì Hội có cơ ngơi mới ở sau Ty Giáo dục. Dọn về cơ quan mới, các bác, các anh cải tạo lại nhà ở kiêm......
Trăng tròn, hay khuyết do tâm người Trăng mờ, hay sáng bởi lòng thôi Trăng đó vẫn tròn và sáng thế Vẹn nguyên, an tịnh giữa mây trời....
Bất chợt đến trong đêm mờ ảo Tiếng mưa rơi như tiếng bà sàng gạo Tay xoay đều vòng thời gian trôi nhanh....
Đã biết rằng hạnh phúc quá mong manh Thì chúng mình phải nắm chặt tay nhau để đừng bao giờ đi lạc Nhưng đường trần giống như là bản nhạc Cung bậc bổng trầm, ai tỏ nỗi nông sâu......
Em gửi lại Dấu chân tuổi thơ Trên cỏ mềm, cánh đồng mùa xuân ấy Để sáng nay, Bỗng nỗi nhớ trong tôi bừng dậy: Bước Sẻ Nâu làm rối sợi nắng vàng!...
Này nỗi nhớ, khóc xong rồi buông nhé, Hoài niệm chi, u uất mà chi, Lá bây giờ không còn của vườn xưa, Hoa đã khác và mùa thu cũng khác....
Tươi cái mất, héo cái còn/Tôi đem nén những nỗi buồn làm dưa,/Tưởng vừa chớm đến độ chua/Lại ra vị đắng chẳng ngờ vì đâu?...
Họa sĩ - nhà điêu khắc Hà Trí Dũng sinh ngày 19 tháng 8 năm 1954 tại xã Thăng Long, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Tốt nghiệp khoa Điêu khắc, Trường Đại học Mỹ thuật công nghiệp Hà Nội. Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa X, thuộc đoàn đại biểu Thái Bình, Hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam, Hội viên Hội......
Phật gia giảng rằng tất cả những người mà chúng ta gặp trên cõi đời này đều có duyên nợ từ kiếp trước. Kiếp này gặp được nhau đã là khó, nắm tay nhau để đi hết cuộc đời cho trọn nghĩa vẹn tình lại càng khó hơn. Vậy nên người xưa khuyên sống ở đời phải biết trân quý tình nghĩa; nếu như kiếp này duyên......
Tích truyện Quan Âm Thị Kính được lưu truyền phổ biến trong dân gian Việt Nam từ xưa qua nghệ thuật hát chèo, quan họ, truyện thơ và văn xuôi. Mặc dù trong câu chuyện có nhắc đến vùng Cao Ly (Triều Tiên) nhưng căn cứ vào nội dung lời văn, tiếng thơ truyền lại, thì bối cảnh của câu chuyện Quan Âm Thị......
Đang là tháng Mười. Chất Thu đã mướt đẫm cỏ cây hoa lá đất trời. Dáng Thu đã đậm đầy mỗi bước chân đong đưa trên hè phố. Hương Thu đã lướt thoảng trong từng hơi thở. Đã thấy nắng Thu lung linh, rạng ngời trong mắt, gió Thu đùa vui với tóc, mưa Thu mướt mát trên những lối đi quanh co, những khóm hoa......
Tuổi 19, ai cũng mang trong mình một Cánh buồm đỏ thắm. Ai cũng mơ đến khoảnh khắc trong đêm trắng mung lung đợi chờ và huyền ảo hy vọng, sẽ dần hiện ra Cánh buồm đỏ thắm từ phía chân trời, và trong giấc mơ có bóng chàng Thuyền trưởng quỳ xuống khu rừng, dịu dàng lồng vào ngón tay mình chiếc nhẫn......
Ngô đồng à, tôi đã quên cây như quên đi bao chuyện cũ, như đã quên đi cái thời rất trẻ trung, sôi nổi yêu đương nhưng trái tim lệch nhịp, da diết yêu người nhưng người chẳng yêu tôi. Năm tháng đi qua, kỷ niệm cũng đi qua và cảm xúc cũng vậy, cứ đi qua trong lặng lẽ, trong đơn phương, trong cả......
Lần đầu tiên tôi nghe Phạm Công - Cúc Hoa và Truyện Kiều là khi tôi học lớp 4, mà không phải chỉ nghe đọc vèo vèo vậy đâu, vừa nghe vừa được giảng và cắt nghĩa hẳn hoi, được hiểu về thế nào là Tình, thế nào là Nghĩa, thế nào là Đức, thế nào là Hiếu, thế nào là Thiện, thế nào là Ác....
Vẫn chỉn chu gợi đến đôi bàn tay ân cần, tần tảo. Có thể không được sắp đặt theo chủ đề, phong cách, như những món ăn chuẩn ở các nhà hàng sành điệu, nhưng nó gợi đến cả một góc vườn của bà, của mẹ....
Cây vừa trút lời xao xác lá, Thu hay là mùa cũ đang qua, Trời như dãi bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi, chẳng thể qua....
Trời đã sang thu - nắng ngả màu vàng cam Gió heo may mang hương mùi cỏ mật Chút giao cảm giữa trời và đất E ấp chi hoài chúm chím Cúc vàng ơi!...
Tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội. PGS.TS - Giảng viên cao cấp chuyên ngành văn học. Nghiên cứu và giảng dạy Văn học tại Trường Đại học Sư phạm Hà Nội...
Sinh tại Làng Lác, xã Mê Linh, Đông Hưng, Thái Bình. Tốt nghiệp Đại học Ngoại giao Hà Nội. Tham gia lớp Đào tạo bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức từ năm 1977-1981....
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!