- Sáng tác mới
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô...
Xới tung một nửa khung trời Tìm câu ánh nắng ngỏ lời gọi trưa Chắc vì ngập ngụa gió mưa Vàng phai đá nát ngọc xưa bay màu Mảnh trăng vàng úa u sầu...
Hình như trong lá trong cây Có tiếng cành khô răng rắc Ào đến theo từng cơn bấc Đêm dài ngày ngắn rồi đây Thì ra tay vẫn trong tay hèn chi mà lòng ấm áp...
Đêm qua trong lúc ngủ mê Thấy Thu chầm chậm đi về phương nam Cổ quàng tấm lụa nắng vàng Tay cầm bông cúc miệng đang nói gì Dỏng tai nghe chẳng thấy chi...
Cuối Thu chiếc lá rời cành Vàng đi với gió nắng hanh theo về Đàn bò mót cỏ chân đê Hoàng hôn chóng nhạt đêm về thật mau Lò than ngô đã ngả màu Vài em gái má đỏ au rầm rì Thu đi có nhắn điều chi…...
Ước gì thành ngọn gió lành đỡ cho chiếc lá rời cành khỏi đau bây giờ Thu định đi đâu Cho ta đáp trả vài câu ân tình Nợ từ trái bưởi đương xanh Đành làm chú Cuội tự giành phần thua...
Nhìn đi… Có ai không ốm không, Cố vạch tìm thử, Xem đời có ai chưa từng đau Bóp đi… Có ai không buồn không, Cố vắt mà kiếm, Xem đời có ai chưa từng buồn...
Thế là Mùa Thu đi Nắng vàng không còn nữa Cốm Vòng và Hoa sữa hẹn nhau Mùa Thu sau Trăng Mùa Thu đi đâu Không đậu trên khung cửa mon men từng ô nhỏ để cùng dòm thấy nhau...
Mấy hôm nay trời nóng quá, anh Thái Thăng Long thì bảo người ta chơi ăn quan ở bến Bồ đề, anh Hoàng Linh thì nói chuyện về Chiến dịch Lá mơ giải cứu mà người ta đang xét xử. Người giàu cũng khóc vì Nóng. Nó chả biết làm gì đạp xe đi xem mấy cô cậu học trò nghỉ hè đi thả diều....
Em nhìn kìa, Canada Rừng và Biển đã đẻ ra đất này Một chiều ta đã đến đây Mang thêm một giọt nắng ngày thu đi...
Heo may về ngõ nhỏ Bất ngờ gặp hương quen Vừa giống như hương sen Gần giống như hương bưởi À, đúng rồi hương Duối Chín vàng những ngày xưa Nhớ người dưới nắng trưa Hái duối vàng một thủa...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Gió hoang ơi! Có ghé miền thơ dại, Tìm đến gốc sim xưa, ta sẽ đợi chờ. Xuân đến, thu đi, hè qua, đông lại, Trái sim mọng chín, chẳng theo mùa... Khe suối ngọt rì rào, trôi mãi, Một cánh sim tím lịm xoay xoay,...
Ngâu khi xưa khẽ khàng sụt sịt, ngâu ngày nay chớp giật ồ ồ, Anh Ngưu nàng Chức có ngờ, Khí hậu biến đổi nét xưa đâu còn. Người xưa dạy, ví von kỳ lạ, Cách biệt là tàn phá còn đâu,...
Nắng cõng chiều Thu đi dạo phố Áo Thu phấp phới dưới hanh vàng Trượt chân Nắng ngã, Thu nhăn nhó Để Nắng buồn thiu đứng giữa đàng...
Thanh xuân như một ly trà Quay đi ngoảnh lại xuân qua mất rồi Giờ già lẩm cẩm hết thời Ẩn nơi đồi núi xa nơi quê nhà....
Tôi mê Cờ quốc tế và hiển nhiên tôi thần tượng ông Paul Morphy, người được coi là “Pê-lê của cờ vua”. Đáng buồn là đối thủ đã biến ông thành đối địch. Nó giết ông ngoài trận đấu bằng cách lẩn tránh và thóa mạ....
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!