- Sáng tác mới
Hạnh phúc, suy cho cùng là cảm giác chứ không phải điều kiện. Cùng sống trong một nhà, một cơ quan, có người thấy hạnh phúc, có người không....
Một cậu bé hiếu động Nghịch ngợm, mười tuổi đầu Một hôm ai đó tặng Cho cậu một chiếc rìu Cậu vô cùng thích thú Món quà đặc biệt này! Cậu chân sáo nhảy múa...
Mùa khô năm 1974, toàn bộ chiến trường B2 đã giành nhiều thắng lợi ở cả đồng bằng và rừng núi. Trung ương cục đã nhận định chính xác thế lực của ta và địch....
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác...
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Một lời xin lỗi là Luôn luôn đúng để làm, Xin lỗi, Là việc luôn là muộn Lời thú tội là Nhanh như bao giờ hết, Bộc bạch, Là việc luôn nên làm...
Tất cả mọi thứ tôi đang có hiện nay đều không phải của tôi. Chúng chỉ là thứ tôi mượn dùng khi còn sống. Chết là không mang đi được. Ngay cả cái cơ thể vẫn gọi là "Tôi" này cũng không phải nốt....
Bài này mình viết dành cho người đang gánh chịu stress về việc thu nhập thấp, đầu tư không hiệu quả, lo lắng vì tiền bạc. Dĩ nhiên ở mức độ trên 100 tỷ đổ lên xin phép bỏ qua. Vì có 100 tỷ mà stress thì stress này không cần xử lý. Tầm đó thì tự khắc có chuyên mục khác thụ án....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Chậm lại mỗi ngày chậm lại thôi Hạ qua, Thu tới đến nơi rồi Bằng lăng tím biếc đà rơi rụng Chiều chiều đã thấy gió heo may Trở lại sân trường với hàng cây Chiều nay tan tác cánh phượng gầy...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Xưa con hay khóc vụng Mỗi khi mẹ vắng nhà Con đã biết khóc vụng Từ cái hồi lên ba. Lúc những cơn bão táp Lúc ngật ngưỡng phồn hoa Khi lênh đênh giữa biển Chẳng biết đâu là nhà...
Từ tầng rất cao, ạt ào gió thổi, Sông Sài Gòn như kênh chật chội, Những chiếc tàu nặng nề mệt mỏi, Những dòng người nườm nượp qua cầu......
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Tất cả mọi thứ tôi đang có hiện nay đều không phải của tôi. Chúng chỉ là thứ tôi mượn dùng khi còn sống. Chết là không mang đi được. Ngay cả cái cơ thể vẫn gọi là "Tôi" này cũng không phải nốt. Chúng ta đều biết, ta đều phải bỏ nó lại khi ta rời cái thế giới này....
Ngày 14/2 mà ta gọi là Ngày lễ Tình yêu ấy chính là ngày mất của Thánh Valentine (14/02/269). Chỉ vì tác duyên phu phụ cho các cặp đôi trong thiên hạ mà...
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Sài Gòn heo may Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác Lâng lâng chơi vơi...
Những người hạnh phúc nhất Không có đủ thứ trên đời Nhưng làm mọi thứ tốt nhất Những gì họ có trong đời...
Một lần, Lỗ Ai Công hỏi Khổng Tử rằng: “Dân gian có câu nói rằng: ‘có thể lắng nghe ý kiến của mọi người thì sẽ không mê hoặc’, hiện nay quả nhân khi làm việc, đều cân nhắc bàn bạc kỹ lưỡng với quần thần,...
Nếu một người ích kỷ và có tâm tranh đấu mạnh mẽ hay đố kỵ, thì rất dễ có kẻ thù. Khi người đó nhận ra rằng mình có quá nhiều kẻ thù thì sẽ không biết cách chuyển hóa một kẻ thù thành người bạn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!