- Sáng tác mới
Một nửa mùa cốm đã thơm Trong vòng tay sen biếc sắc Một nửa mùa hương thầm nhắc Thu giờ đã nửa chừng viên. Một nửa mùa vén luống tiên Thâm quầng lời mây bóng nước...
Mẹ chia tay mùa hạ Đón thu về bên con Nắng hôn gót chân son Hoa ngát đường con bước. Tương lai niềm mơ ước Ôm cả một trời mây...
Còn cha mẹ, ta còn là trẻ con Dẫu ta đã tuổi bẩy mươi có lẻ Tóc bạc phơ, ta vẫn là em bé Nắng nhuộm mây che từng dấu chân son...
Người ta bảo nhân ngày Vu Lan, nhớ về Cha Mẹ. Tôi, ngày này cũng như các ngày khác, vẫn nhớ về Cha mẹ mình, dù rằng Cha Mẹ vẫn bên cạnh tôi hàng ngày. Giỗ em, về quê thăm mộ, thương em một, thương Cha Mẹ 10. Khi làm Cha rồi mới thấy mất con là đau đớn như thế nào....
Con phải về thôi... Tây Nguyên xa xôi Nơi khát vọng một thời Cha ở đó... Con ước gì có thể mang đi tuổi tác Để đôi chân Cha lại lên thác xuống ghềnh Để đôi tay Mẹ lại vườn ruộng tảo tần Sớm khuya không mỏi...
Ơn trời gieo hạt mưa ngâu Cho đàn ô thước bắc cầu qua sông Để Ngưu Lang được làm chồng Để cho Chức Nữ ấm vòng tay yêu...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Lục bình kín phủ chuôm ao Sắc hoa dệt thảm phủ màu đất quê Nơi đây những lúc đi về trào dâng kỷ niệm si mê một thời...
Ơn trời gieo hạt mưa ngâu Cho đàn ô thước bắc cầu qua sông Để Ngưu Lang được làm chồng Để cho Chức Nữ ấm vòng tay yêu Sông Ngân tuôn lệ đã nhiều...
Bên anh mặt đất bình yên Bên anh bầu trời bình yên Bên anh tình yêu bình yên Bên anh cuộc đời bình yên Em bên anh trong vòng tay Áp lên ngực anh thổn thức Tim anh rì rào sóng vỗ Ngân nga lời hát yêu em....
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Bị gai gì đâm cũng đau, thậm chí làm chảy máu. Gai của người cũng vậy. Gai mọc từ miệng là lời nói gây tổn thương, gai mọc từ thân là hành vi bạo lực, gai mọc từ tâm thì làm tổn thương bằng thái độ....
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi....
Phép Trời thương vợ chồng Ngâu Năm qua Ô Thước đến nhau một lần Chị chờ mùa trắng rừng ban Vắt hai thế kỷ đợi càng vắng anh!...
Anh hãy cho em mượn bờ vai Mỗi khi em buồn, mỗi khi mệt mỏi Đường xa quá có lúc bon chen Em mệt nhoài tìm giây phút bình yên Anh hãy cho em mượn vòng tay Những đêm đông dài, những khi trượt ngã....
Định mệnh bồng em Trao vào vòng tay anh Anh cúi xuống Hôn lên môi định mệnh Định mệnh ôm chặt anh Tự kiếp nào thân thiết Như một phần máu thịt của riêng em...
Rặng ổi xanh màu lá Mỡ màng sắc phù sa Vườn ngâu đi khắp ngả Vẫn thơm đầy hương hoa Mẹ dắt em đi qua Chiếc cầu tre xinh xắn Đặt chân lên mặt đường Hương táo bay ra đón...
Mới gặp lần đầu mà con đã ước ao Xin cho con được là con của mẹ Cũng vòng tay ấm áp, dịu dàng như thế Bà ôm cháu vào lòng rồi cất tiếng ầu ơi....
Khi con hoang mang không biết hướng chân trời Không biết tự nơi nào mình tới Không biết vì sao cuộc đời có đắng cay, khổ ải Không biết vì ai con có mặt trên đời...
Cứ chiều về, lại nhớ mẹ, bâng khuâng Một năm rồi, con xa vòng tay mẹ. Quá nửa đời người, vẫn thấy mình nhỏ bé Trước mẹ hiền, cây đại thụ đời con....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!