- Sáng tác mới
Những lần về quê gần đây tôi cũng được biết khu chùa Hồng đang được trùng tu và xây thêm một số công trình mới nay mới được chiêm ngưỡng dù chỉ qua hình ảnh thì cũng không khỏi ngạc nhiên với vẻ đẹp hoành tráng trang nghiêm đến như vậy....
Khi đọc 3 tập huyền thoại Kiếm Tâm (緋村 剣心 - 바람의 검심) (Kenshin 1,2,3) của Nhật Bản, thấy có một vài quan điểm rất ấn tượng: "kiếm thuật là nghệ thuật sát nhân", "kiếm là công cụ, sát nhân hay không do người dùng", hay khái niệm "bất sát kiếm", tức dùng kiếm đánh bại mà......
Trong sáng tác văn học việc chọn từ ngữ chuẩn xác và thích hợp để thể hiện đúng ý mình, đúng niêm, đúng luật, đúng cách hợp vần, đúng điệu phối thanh... luôn được người viết coi trọng. Nhiều điển hay tích lạ xưa nay kể rằng không ít nhà văn, nhà thơ đã phải lao tâm khổ tứ, vò đầu bứt tóc, thậm chí......
Trời cho một khoảnh sông này Mỗi năm chỉ có mấy ngày gần bên Mà sao chẳng ấm chẳng êm Hết rầu cánh nắng lại phiền lời mưa....
Chưa xa đâu những "ngày quá khứ" Em vẫn chưa qua "thời thiếu nữ" Và sông Hồng còn chói sáng ánh sao Khi chiều buông vẫn "tiếng chim kêu" Còn "cuộc đời" vẫn bài thơ bất tuyệt. Những "bài học", "tình yêu", "câu chuyện"...
Khả năng của con người vô tận, nhưng hầu hết chúng ta vẫn chưa thể hoàn toàn khai phá hết. Chúng ta thích những thứ quen thuộc, thoải mái, và thú vui trần tục. Vì vậy phần lớn cuộc đời, chúng ta sống tầm thường thay vì thú vị, ly kỳ và đầy ý nghĩa....
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Bài toán con hỏi sáng nay Mẹ mới chỉ nghĩ ra đáp số Mà quên cách diễn giải rồi. Bài toán của con cần có cả lời Thì mẹ lại bỏ qua phần ấy, Con à, khi cần chú thích Mẹ vừa quên, vừa thiếu, vừa thừa....
Nợ đời có một chút duyên Mà sao nhân thế mãi phiền tới xưa. Loay hoay xuôi ngược đẩy đưa Thân nhàu phận héo vẫn chưa tỏ nguồn....
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi......
Chúng mình dại khờ Chúng mình đến với nhau Cùng quên hết Những buồn đau cay đắng Hai kẻ dại khờ Dệt ngày yêu từ nắng Đan tháng năm yêu Chỉ bằng mấy sợi trăng...
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi....
Ta bị tổn thương khi mất đi những người ta yêu thương, nhưng hôm nay, ta tin rằng ta đã có một trải nghiệm khác về tự do đúng nghĩa, đó là trên đời này, không ai sở hữu được ai, cũng có nghĩa là không có chuyện ai mất ai....
Nó vừa nói vừa chỉ cho chúng tôi thấy rõ những chùm hoa trắng ẩn trong màu xanh của lá. Thỉnh thoảng, những cánh hoa nhỏ theo gió nhảy dù xuống vỉa hè, rơi cả vào đầu, vào vai chúng tôi. Tôi ngây người trước mùi thơm đầy quyến rũ ấy, rồi bảo các bạn...
Có lần mình đọc được mấy bài viết, nói rằng hoa Sen trên thiên thượng khác với hoa Sen ở dưới hạ giới. Màu sắc của nó cũng khác với hoa Sen ở dưới hạ giới. Nó lung linh mỹ diệu phi thường. Đẹp nhất là hoa Sen màu vàng, màu của thiên kim, tinh khiết, với những vầng quang sáng lòa....
Đã nhiều năm lòng nhủ BUÔNG BỎ mà vẫn chưa làm được, năm ngoái cũng quyết tâm vậy mà đến giờ vẫn chưa làm được gì. Đã bao lần dằn lòng tự nhủ buông nào, buông thôi mà sao khó quá. Haizzz, năm nay chỉ BỚT đi thôi vậy, có lẽ thế ổn hơn hơn....
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Bảy mươi ba tuổi, lần đầu tiên mẹ biết thế nào là ngồi trên máy bay, lần đầu tiên biết thế nào là Sài Gòn hoa lệ. Mẹ đi Sài Gòn thăm chị gái cả của mẹ 84 tuổi đang nằm viện muốn có mẹ vào. Trước khi đi, mẹ lo lắng gọi điện cho anh trai 78 tuổi cũng đang ốm là anh ở nhà giữ gìn sức khỏe, cố gắng ăn......
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!