- Sáng tác mới
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Tháng Năm… màu đất Bazan Đỏ cành phượng vĩ, thắm ngàn suối khe Sương buông vời vợi sơn khê Nắng reo gió hát, tiếng ve dạo đàn...
Này, người tình ơi Ngàn năm Ngắn như là trong chớp mắt Này, người tình ơi Hiu hắt Dài thì cũng chỉ trăm năm Này, người tình ơi Vồi vội Tình ta trái chín thu rồi...
Nào đi Quảng Bá,Yên Hoa xem Làng nuôi cá,xem Nhà trồng cây Hồ Tinh ẩn hiện đâu đây trong Đầm Xác Cáo bấy nay khó tìm Lạc Long Quân liệu có tin Hồ Tinh đã bị chết chìm rồi không...
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng...
Gọi là cũ bởi chẳng còn bến nữa Con đò xưa ngược năm tháng xa rời Mái chèo gác vào tận cùng vời vợi Tiếng ơi đò nín lặng dưới dòng trôi Cứ ngỡ là rong ruổi hết đầy vơi...
... Rồi thời gian trôi mau Rồng phải về thượng giới Để hóa phép nhiệm mầu Làm mưa - như rồng nói. Hổ buồn thương vời vợi Tiễn rồng về trên mây Rồng hẹn vài hôm nữa Sẽ trở lại rừng cây......
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Người Anh có ngạn ngữ: "Gắn cho chó cái tên Rất tồi rồi giết nó!" Bạn có thể nào tin? Đời Nhà Đường cũng vậy Để tả sự vô ơn Nghe mà sửng sốt đấy!...
Hãy tha thứ cho núi Vút cao bên mây trời Đời cô đơn vời vợi Hãy tha thứ cho biển Biển nông hơn lòng người Mênh mông muôn đời sóng...
Dễ mấy chục năm rồi ta chẳng được ngắm Trăng, Rằm tháng Giêng, Văn vắt giữa trời xanh, Lồng lộng gió... Xuân liệng vàng dạt xô hoa cỏ Ước gì trở về thời thơ nhỏ Một lá thuyền lau lách ướt sương khuya Một mình ta...
Già rồi vẫn bị xách tai chặn đường ngang tắt tiêu sài linh tinh Đi đâu không được một mình phải cùng với vợ nghĩa tình thuỷ chung...
Di truyền từ ngàn xưa trong thung thẳm rừng mưa họa mi rời xuống núi giọng líu lo vời vợi Ngả nghiêng vườn bích đào đất giật mình xuyến xao đánh thức miền cổ tích...
Sông biển ấy, Mây xưa này, Có nằm ngoài cõi phù sinh? Ai chợt tỉnh, Ai còn Mê, Có tiếng ai minh triết trong lòng lặng thinh? Thời gian trôi nhanh, Hoàng hôn trăng vừa lặn, Đã bình minh......
Loe hoe chỉ mấy tiếng gà, Giọng chim líu ríu đi xa chốn n ào? Sáng rồi còn sót vì sao, Cố nhìn ta, cố vẫy chào rồi đi......
Trên phố đi bộ Provence rất nhiều người đi qua rất nhiều người dừng lại một chàng trai đang hát khúc ca đồng quê vời vợi buồn thương...
Năm đã đi từng bước qua mùa Giờ phút cuối nhẹ nhàng yên tĩnh lạ Nắng giấu mình, trời khép Xanh trở lại Để xám một màu … Nhung nhớ hay sương?...
Trời vẫn đêm. Im lặng tiếng tàu xe Im tiếng gió. Em lặng im không ngủ Mai phiên tòa, lại một lần trăn trở Bản cáo trạng hiện lên như dấu hỏi vô hình Mỗi con người một kiếp nhân sinh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!