- Sáng tác mới
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Đá già chưa, Mà nước chảy vẫn mòn? Nước đã già chưa, Mà nhỏ giọt ngón tay thon? Đá cứ ở trên non, Nước từ đám mây vờn, Mây nước cứ tuôn......
Một chiều qua đất Thuận Vi Lá hoa níu bước chân đi không đành Em như quả chín đầu cành Xôn xao sóng lá đất lành dậy hương...
Vào những năm Đường Thái Tông ở Trung Quốc có một người tên là Lý Thuần Phong, người Ung Châu, tinh thông thiên văn lịch pháp, có thể “dự đoán cát hung” cực kỳ chuẩn xác, từng nhậm chức Thái Sử Lệnh....
Bao năm xa quê nhà Cây gạo già vẫn đợi Ta về nhặt hoa rơi Nghe xôn xao trong gió Khúc giao mùa bâng khuâng Tuổi thơ hoa gạo đỏ Cháy trong chiều mờ sương...
Em còn gì cho anh Một kiếp như hương hoa bay lẫn trong gió bão Anh còn gì cho em Một đời như bóng núi trên dòng sông xôn xao...
Rón rén trong đêm Yếm Đào trốn mẹ Tắm ao khuya. Nước trong màu đêm Bậc đá mát da đêm Đêm phủ nhung Giấu diếm. Tha hồ thắm, Tha hồ căng lộng, Cánh buồm no biển rộng Ngân lên…...
Ngỡ như Bùi Thanh Huyền sinh ra để làm thơ, đề hồn nhiên yêu, hồn nhiên sống, hồn nhiên cảm nhận hết thảy những nâng niu, yêu chiều của cuộc sống và người thân. Vừa tốt nghiệp phổ thông, đất nước Liên Xô hiền hòa, tươi đẹp đã dang tay đón đợi,...
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi. Ba tiếng “Em ước gì” mở đầu cho bài thơ có vẻ là bâng quơ, thốt lên không chủ ý....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Chuyển nhà xộc xệch đống đồ cũ bỏ Thói quen xưa nhặt tấm gương, soi Chao ôi! Mắt, vết chân chim nứt xé cuối đuôi Cằm chớm xệ, má bắt đầu ngoặc kép, Biết trước, dẫu là sắt thép Thời gian làm tan rữa trôi mòn...
Ngồi bến sông La Nhìn nước, nhìn trời ... Nhìn một cánh buồm giương cánh như dơi Cánh vạm vỡ, gọi ngọn triều sóng bạc Đen rầm biển khơi Gọi mây đen ùn kín những chân trời....
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Tình cha như mặt trăng tròn Ngàn năm sau sẽ mãi còn sáng trong. Yêu con với cả tấm lòng Đắng cay cha chịu cho con ngọt bùi......
Gió mùa thu đang lên Nắng sông Hồng vừa xuống Mềm mại vồng dâu uốn Xô hàng cây lao xao Phù sa đục một màu Cho đôi bờ lá biếc Tiếng hát ai tha thiết Níu cong những cánh buồm...
Sông quê tựa dải lụa hồng Thuyền ai một mảnh trăng cong hững hờ Cải vàng giấu nỗi buồn mơ Dâu vồng sóng biếc đôi bờ xôn xao....
Lá mải xanh quên biết đã chuyển mùa Heo may phiêu du trên từng con phố nhỏ bỗng dưng cháy! …. một chùm phượng đỏ Chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu....
Cuộc đời con người ta là ngắn ngủi lắm. Nó chỉ như một giấc mộng kê vàng mà thôi. Vừa mới bình minh đấy, mà đã chợt hoàng hôn rồi. Cái được cái mất trong cuộc đời này vốn là vô thường. Đang sống trong mê mà, nên thấy thời gian ngắn ngủi thì cũng chỉ biết thốt lên, rằng sao thời gian trôi đi nhanh......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!