- Sáng tác mới
Lại đành lòng trốn gió heo may Sợ thu đến cây em trút lá Chút sương giăng cũng đủ làm buốt giá, Cây vốn mềm, thoáng gió cũng lao xao. Lại cũng đành trốn cả mưa Ngâu Sụt sùi thế làm sao chịu nổi,...
Người ta vẫn gọi tháng Bảy ta là tháng Vu lan báo hiếu, tháng xá tội vong nhân, tháng Ngâu vầy, rồi gọi là tháng cô hồn dã quỷ nữa. Kệ người ta, tôi chẳng gọi tháng Bảy bằng tên gọi nào hết. Tôi chỉ biết đó là tháng Bảy đầu thu với heo may và bão, lũ đang về....
Trang Âm nhạc nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu bài hát "Quán trọ trần gian" - Nhạc: Ánh Dương - Lời: Thơ Trần Huyền Tâm - Trình bày: Ánh Dương. Con còng còng cõng sầu trên bãi cát Loay hoay tìm một ước vọng mung lung. Tôi rút ruột hát tiếng đời bỏng rát Thân khô gầy xao xác kiếp ve ve...
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
Nhớ Hà Nội một chiều thu lộng gió Heo may về xao xác lá vàng rơi Ngõ Tây Hồ văng vẳng tiếng à ơi Lời ai ru nồng nàn hương cốm mới,...
Nó vừa nói vừa chỉ cho chúng tôi thấy rõ những chùm hoa trắng ẩn trong màu xanh của lá. Thỉnh thoảng, những cánh hoa nhỏ theo gió nhảy dù xuống vỉa hè, rơi cả vào đầu, vào vai chúng tôi. Tôi ngây người trước mùi thơm đầy quyến rũ ấy, rồi bảo các bạn...
Chiều tối, chúng tôi ra chơi ngoài bãi biển. Nắng đã nhạt, mặt biển chỉ còn đọng lại một lớp ánh vàng rất mỏng. Những con le le màu nâu sẫm đang ăn chụm lại thành từng đàn. Chợt thấy người, chúng bay lên chỉ để lại những tiếng kêu xao xác và những dấu chân xinh xinh in trên cát....
Ta nhớ em trong nồng nàn nắng hạ Cánh phượng hồng ép trang vở thủa xưa Chiếc dù con từng che những chiều mưa Mây ngũ sắc theo ta cùng năm tháng...
Ban mai tươi màu nắng Tinh khôi những giọt sương Bên đường các trò nhỏ Áo trắng vui tới trường. Sân trường ngày chớm hạ Phượng thắp đỏ mùa hoa Nắng về xanh tán lá Gió xào xạc cùng ve....
Đọc gần năm chục bài thơ của Hồng Oanh trong tập “Hoa nở không mùa”, một cảm xúc thật khó tả, bồng bềnh như trận gió đầu tiên của mùa về sau những ngày dài khao khát bừng lên. Quen quen lắm mà lạ lạ thường. Thơ Hồng Oanh không màu mè, kỹ xảo; nó thật thà, thắng thắn một cách cương trực; nó sừng sững......
Đó là cơn mưa Cũng ồn ào như ngàn cơn mưa khác! Sấm đùng đoàng gọi chớp Mưa khanh khách cười mãn nguyện, hồn nhiên....
Yêu rất nhiều ký túc xá mình ơi Những dãy nhà, những đường cây xanh lá Các cô gái, các chàng trai ồn ã Cùng một thời tươi trẻ, thơ ngây....
Tháng Tư, Mây mẩy hương đồng, lóng lánh giọt sương mai Vạt nắng cuối chiều qua vương lại Hóa hoa vàng rờ rỡ những bờ xanh. Tháng Tư, ru tươi lá thắm cành...
Cây vừa trút lời xao xác lá Em hay là mùa cũ đang qua, Giời cứ rắc bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi chẳng thể qua...!!!...
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Có câu rằng: Hành trình của dòng sông là tập hợp của những bình yên, những gập ghềnh, của những khúc bồi, khúc lở, cả những ào ạt dâng trào hay cạn lòng khô đáy. Hành trình của cuộc đời con người cũng thế, nó là tập hợp của các thời khắc....
Xuân đã tròn trên những thảm bông mây Hương thời gian ấp sắc ngày tươi mới Gió quẩn mùa lạnh bước sương dợm lối Chùng chình cánh nắng lao xao. Muôn muốt búp ngà dâng cao Diệu khúc Tháng Tư óng ả...
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian Giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si. Thân khô gầy xao xác kiếp ve ve Tôi rút ruột hát tiếng đời bỏng rát...
“Đối cảnh sinh tình” hay “tự cảnh sinh tình” là việc tâm của chúng ta bị dẫn động khi đối mặt với một tình thế hay cảnh vật. Chúng cũng có thể đơn giản chỉ là một ý nghĩ, một lời nói, một ca từ, một câu thơ. Chúng như chất xúc tác, như muối rắc vào đầu ta, vào tâm ta, như nhắc nhớ ta phải ngoảnh......
Tôi chưa một lần đến được Hoàng Hạc Lâu, Hàn San tự, hay các địa danh nổi tiếng của đất nước Trung Hoa có 5000 năm văn hiến với bao nhiêu những giá trị mà đến nay vẫn làm hậu thế kinh ngạc … Nhiều lúc, nhìn qua các tranh ảnh ở trên mạng, nhìn những địa danh mà mình muốn tới, cảm giác cứ như là đang......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!