- Sáng tác mới
Có một anh chàng tên Đậu, ngay từ khi chào đời đã bị gọi là ngốc, nhưng được cái tính tình lương thiện, vì thế mọi người rất quý mến....
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Những người yêu nhau đi tìm dấu chân nhau Dấu nhớ dấu thương dấu hờn dấu tủi Dấu vui sướng dấu đau buồn sầu não Dấu thất vọng kia nhường vết dấu ước ao...
Những người yêu nhau đi tìm dấu chân nhau Dấu nhớ dấu thương dấu hờn dấu tủi Dấu vui sướng dấu đau buồn sầu não Dấu thất vọng kia nhường vết dấu ước ao...
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng...
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Tựa heo may lọt kẽ tay Lá cô đơn rụng xuống ngày tàn hoa Như đàn ông với đàn bà Hết hơi nhau thoáng tưởng là cô đơn...
Những câu thơ yêu nhau dắt nhau đi từng đôi Chim trống mái bay về trên một cội Mùa hạ níu mùa xuân Nắng hôn nhau vồi vội Sao anh không đi tìm Để em lẻ loi...
Em mãi là em Cô gái quê của một miền dân giã Đã ra chốn thị thành Vẫn mải mê mơ về ngôi làng nhỏ Tóc đã bạc màu Vẫn nhớ lời ru êm đềm của ngoại...
Đêm mở mắt Hóa sáng nay Còn ngày nhắm mắt Thì ngày thành đêm Từ chiều Mở mắt con tim Ở đâu Em cũng chẳng nhìn thấy anh...
Nhân gian có chuyện rằng, đến ngày Lễ Thất Tịch thì dù cô đơn hay đã có đôi, hãy ăn ngay chè đậu đỏ. Bởi người ta cho rằng Đậu đỏ là đậu tương tư, ai mà chưa có ý trung nhân thì ăn đậu đỏ vào ngày Thất Tịch...
Ta yêu nhau Núi chòng chành muốn đổ Đất lặng câm Bỗng hổn hển thở dồn Ta yêu nhau Yêu nhau bằng đau khổ Tan vào nhau...
Một hạt bụi Anh chỉ là hạt bụi Bay giữa đời Em hứng giữa lòng tay Em dụi mắt Gột anh bằng nước mắt Em hồi sinh Cho hạt bụi buồn vui...
Yêu ai Đừng yêu quá Quên hết người gần xa Ghét ai Đừng ghét quá Nhớ làm sao đường về Vui Bỏng hơn nắng hạ Nụ cười ai tái tê...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Món quà em tặng cho tôi Thiêng liêng bởi lấy cuộc đời tặng nhau Tặng kiếp trước, tặng kiếp sau Cây thời gian mọc xanh màu thủy chung...
Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ Của một thời khờ khạo ngây thơ Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới...
Chợ tình năm họp một phiên Không tiền ai vẫn dư tình đấy anh Người từ Quản Bạ người sang Em xuôi từ nẻo Đồng Văn em về...
À ơi đêm của hương cau Ướp trong lời mẹ thương nhau nhé người À ơi là miệng con cười Cho xanh chiếc lá, cho tươi cánh hồng Chim kia đừng ở trong lồng Thương cho vỗ cánh giữa đồng bao la...
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!