
- Sáng tác mới

Hà Nội đầu đông
Hà Nội những ngày đầu đông mang trong mình một vẻ đẹp dịu dàng và lặng lẽ, như một bản tình ca được dệt bằng sương, gió và ánh sáng. Buổi sáng thức dậy, ta thấy một lớp sương mỏng manh phủ lên từng mái ngói, từng nhành cây, từng con phố nhỏ.
Ní nuận
Xét một cách tổng quát Về điểm chung loài người Là khi còn thơ bé Thì ai cũng đáng yêu Không yêu thích tài vật Không háu gái, hám giai Không khái niệm cao thấp
Học việc
Ai bảo em tên Cua Ai bảo em tên Mực Ai bảo mùi thơm phức Thôi, bài học kiếp sau Mực thì biến thành Chả Cua bị hấp trong nồi Nước chấm và tỏi ớt
Vẩn vơ
Ở tít một góc phòng Có một người ngồi đó Cái áo khoác màu đỏ Vợ mua cho hôm rồi Vẫn một đống lôi thôi Bày bừa ra trước mặt Vừa uống vừa dõi mắt
Vào thành phố cuối mùa thu
Vào Thành Phố cuối mùa thu Mà hanh hao gió mới như bắt đầu Vàng trong e ấp hương ngâu Ngập ngừng con sáo bên cầu qua sông Vì nắng cứ trải mênh mông
Khát vọng
Đông về cho gối chiếc gọi đôi Liễu rủ mặt hồ thả lời âu yếm Gió bấc mưa bụi... sóng biển ồn ào Lăng nhẹ thuyền ngọt ngào tìm bến Đêm trăng suông … dịu dàng ai tìm đến Tựa vai ai ấm áp … cặp má hồng
Viết và xóa
Gió viết trăm năm lặng lẽ Bờ cát trắng cố nâng niu Sóng xóa chỉ trong khoảnh khắc Còn - mất ? Nói chi cho nhiều … Người viết một đời nung nấu Chữ bò qua giấy muốn phi Thờ ơ - lạnh lùng hơn sóng



