
- Sáng tác mới

Chỉ ánh mắt thôi là muôn màu như nỗi nhớ
Dạ vũ mùa hè. Sau những điệu nhảy latin sôi động tôi rời sàn ra sân hóng mát. Mấy người đang rôm rả trò chuyện. Tôi sà vào một góc bàn trống và bắt gặp một gương mặt mới - Hải - một người đàn ông có học thức, vầng trán vuông, sáng và đầy đặn,
Ơn đời
Quá nửa đời ta khờ dại ngu ngơ Cứ tin ngây thơ tự nhiên như hoa nở Đâu biết vô minh hời hợt trong hơi thở Ta xa lánh người khó tính nói khó nghe.
Đời cát
Một chiều hàn huyên với cát Bao la chuyện gần chuyện xa Cái duyên tương phùng tương ngộ Theo nhau tới chốn Ta Bà. Trời cao đất rộng là nhà Vui cùng gió trăng thù thắng Chẳng hoài trốn mưa chạy nắng
Chiều nhớ
Đợi anh chiều thứ bẩy Heo may về bâng khuâng Đường chiều mênh mang nắng Trải vàng xuống vườn cây Em lại về nơi ấy Nhớ ngày ta bên nhau Ôn lại từng kỷ niệm Những dấu yêu ngọt ngào
Bên phía cha là nơi con hướng về
Khu nhà cha có F0 Con không sang được nhớ mong từng ngày! Ngắm nhìn mãi bức ảnh nàyCha cười thật đẹp, thật vui, thật hiền! Khu nhà cha có F0. Chỉ một thông báo ngắn ngủi thôi mà như kéo xuống giữa hai cha con một bức tường vô hình.
Trần Thu Huê và tuyển tập truyện ký "Những ngày tươi đẹp"
Trần Thu Huê sinh ra và lớn lên ở huyện Kiến Xương – Thái Bình, còn quê tôi ở vùng ven biển Thái Thuỵ, tuy cách nhau chỉ hơn 40 cây số nhưng với điều kiện giao thông của 50 năm về trước thì đó quả là một sự xa xôi, cách trở. Nghe tiếng Thu Huê từ
Ngu!
Con đại bàng ngỗ ngược Bay vút lên trời cao Không quên thả cục cứt Xuống mặt đất xa dần Nhưng nó quên một chuyện Khi đã đói bụng rồi



