- NGUYỄN DIỆU LIÊN
Tình Thu
Chiều thu Nắng nhẹ rải vàng Cơn gió Lang thang xào xạc Nỗi buồn Man mác bủa vây Chiếc lá Rời cây bay bay Phố thu Nắm bàn tay ấm
Đợi
Diều ơi! Bay cao lên cùng gió Bay cao lên cùng mây Chở nỗi niềm khát khao về đây Về nơi miền xanh thẳm Nơi có em ở đó Đợi anh! Mỗi ngày…
Nhớ quê nhà Tháng Ba
Bao năm xa quê nhà Cây gạo già vẫn đợi Ta về nhặt hoa rơi Nghe xôn xao trong gió Khúc giao mùa bâng khuâng Tuổi thơ hoa gạo đỏ Cháy trong chiều mờ sương
Em trở về tìm lại những ngày xưa
Em trở về thăm lại mái trường xưa Ngày hội lớp sau bao năm xa cách Trường cũng khác và bạn bè cũng khác Nhưng cảm giác rộn ràng vẫn mãi trong tim
Mùa thu
Mùa thu trong mắt bão Là bầu trời mưa giông Mùa thu trên dòng sông Là cuộn trào nước lũ Mùa thu thay áo cũ Cho hàng cây thêm xanh Làn heo may mong manh
Nỗi nhớ nghiêng
Nhà mới và nhà cũ Cách nhau một cây cầu Nghiêng hai đầu nỗi nhớ! Chợt thấy mình đa đoan.
Hương hoa Ngọc Lan
Còn lại gì cho em? Những câu thơ bỏ quên bên cửa sổ Giọt nước mắt long lanh thời thiếu nữ Và những khúc tự tình ... đọc dưới tán Ngọc Lan