- ÁNH TUYẾT
Thi nhân, dị nhân Văn Thùy
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình
Cay nồng khói hun muỗi mùa hoa xoan
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương.
Hoa tặng mình
Tưng bừng mùng tám tháng ba. Thì… đi mua lấy bó hoa tặng mình. Xinh tươi, hoa đứng trong bình. Mình xinh tươi nữa là thành một đôi.
Quà nhân ngày 8 tháng 3
Gần đến 8/3, bầu không khí đang nóng dần lên. Chị em lo sắm sửa, làm đẹp, tổ chức các hoạt động thiết thực cho ngày lễ kỷ niệm Phụ nữ quốc tế.
Cả gan châm lửa đốt trời
Trong phần đầu bài thơ “Tháng ba thương mến”, mình đã viết 4 câu về hoa gạo: Hoa gạo ơi! Đừng kiêu hãnh đỏ bời bời như thế. Cả gan châm lửa đốt trời! Trời ở cao xa lắm Lửa lại rơi...cháy mình...đấy thôi.!
Bà ơi!
Thắp nén nhang thơm cháu nhớ bà Hẳn là ngoài cánh đồng xa bà buồn. Giá mà...có chợ âm dương. Cháu mua tấm bánh đúc mềm bà ăn Nhớ bà đen nhức hàm răng.
Hồn xuân
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu.