- NGUYÊN HẠNH
VỚI MÌNH - Trần Huyền Tâm - Nguyên Hạnh - Văn Viết
Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng Xưa ấm nồng như bếp lửa mới nhen Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím.
Giấc mơ
Em đã mơ gặp anh Trên nhịp cầu Ô Thước Nắng cuối ngày con gái Chòng chành con sóng xanh Em đã thấy Giấc mơ nhỏ bé của em Hoà vào đại dương
Thời gian
Thời gian không vấp ngã bao giờ Mải miết tự nhiên tồn tại Trái đất xoay quanh mặt trăng Tìm nhau trong khoảng không bất tận Anh biết Em biết… Thời gian không vấp ngã bao giờ
Tĩnh vật
Nắng buồn ủ ê đi vắng Để mùa cơ nhỡ rong rêu Gió về lùa trên mái phố Rong chơi đã cạn ngày đông Mưa xuôi về miền thương nhớ
Sài Gòn mùa thu đi qua (Nguyên Hạnh - Phan Quỳnh Anh)
Sài Gòn ơi thành phố giới nghiêm rồi Đường về nhà em đêm nay Phố ngủ trong nỗi đau chia cách Trên ô cửa thay màu lá rụng Phố buồn hơn không có bước chân anh Sài Gòn mùa thu em đi qua,
Hà Nội ngày Covid
Hà Nội Hà Nội ngày Covid lá rủ nhau xếp hình bên góc phố Phố im lìm không một tiếng rao đêm Ve im chìm không một tiếng thở than Ừ lạ thật !
Hành trình em đi
Hành trình em đi Ký ức ngủ sau rặng núi Mờ xa mây vờn bay Mặt trời đỏ lựng Nhắc em Ta còn gì trao nhau Ta còn chi tiếc nuối Anh ở cuối con đường