- TRẦN HUYỀN TÂM
Ước một mùa thu trong
Có một mùa hoa sữa Không ngạt ngào dâng hương Có một mùa gió đượm Quên đong đưa nắng đường… Những cặp mắt đau thương Cứ rưng nhòa bóng nước Ước gì lại thấy được Cá bơi đùa… như xưa!
Phước Long hẹn ngày trở lại
Hạ nồng nàn từng phiến nắng thiên thai Mải mê cháy quên cả chiều đã quái Núi Bà Rá uy linh huyền thoại In vào khung trời bình yên. Chiều Phước Long nghe thương nhớ gọi tên
Để mỹ đức mãi nở hoa
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình.
Trái tim Matryoshka
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu.
Có một niềm "Tin yêu"
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình
Miền Tây hẹn đợi
Vạt nắng chiều thánh thót giữa ngàn xanh Bập bùng thắp chùm phượng ngày hạ cháy Thêm một lần gót hài hồng tháng Bảy Ướm vào miền phù hoa. “Má ơi đừng gả con xa” Diết da lời ca, nghiêng nghiêng nón lá
Búp trên cành du ca
Có chuyến tàu lịch sử Trải từ Đông sang Tây Có nỗi niềm thiên sứ Giáng trời Nam sum vầy. Mưa miền Đông lây rây Nắng miền Tây rờ rỡ