- Sáng tác mới
Cuối đời Mây trắng bay trên đầu cao vời vợi Cỏ luân hồi xanh lút quá gối chân Có nhiều thứ biến đi như phép lạ Cuối đời Nửa ly rượu không đủ sức uống cạn...
Điển cố này nghe nói là có quan hệ với Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương. Chu Nguyên Chương, trước khi lên ngôi Hoàng đế là người rất nghèo khổ, phải đi ăn mày ở hè đường. Ở nhà ông có một người mẹ già, bao nhiêu năm qua vẫn chịu đói cùng ông....
Quằn quại suốt đêm Đông Tiếng nấc rừng cây và gió núi Trăng trinh nữ trùm chăn mây sám hối Vướng bận xiêm y, cây trút vội lá vàng......
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Có phải chăng em khi tình yêu đến muộn Sẽ bừng lên như nắng quái chiều hôm Rực sáng lên soi rọi khắp thế gian Để le lói khi hoàng hôn kéo đến Thì em hỡi hãy làm nên tia nắng...
Hình như cái tên con người nhiều lúc đã mặc định cho họ một thế giới, một tính cách khó nhầm lẫn. Mình cứ tủm tỉm hoài với cái tên ấy: Trần Huyền Tâm. Phải chăng Tâm có dây mơ rễ má gì với quan Tư Đồ cùng họ nhà mình là Trần Nguyên Đán?...
Lý do xin chữ Tâm, hẳn là bởi ta muốn bồi đắp cho tâm của ta được đầy đặn hơn. Nhưng đầy đặn như thế nào, bằng cái gì thì ta lại ít nghĩ đến. Nếu Tâm của Bạn là một cái bình thì Bạn đang chứa gì trong đó? Cái đang chứa đựng đó là do Bạn chọn, hay chỉ để tùy mặc ngẫu nhiên?...
Cuối đời Mây trắng bay trên đầu cao vời vợi Cỏ luân hồi xanh lút quá gối chân Bạc và vàng, cửa nhà và thật giả Đã trong tay biến đi như phép lạ Cuối đời Nửa ly rượu không đủ sức uống cạn...
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian Giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si....
Mây đang bay lơ lửng trong không gian Bay trong gió hồn mây phiêu lãng Nắng lóng lánh trên bông mây duyên dáng Cả không trung huyền ảo thần tiên...
Một nửa mùa cốm đã thơm Trong vòng tay sen biếc sắc Một nửa mùa hương thầm nhắc Thu giờ đã nửa chừng viên. Một nửa mùa vén luống tiên Thâm quầng lời mây bóng nước...
Chuồn chuồn bay thấp nhận ra Lối vào mộ trắng cỏ gà, Em ơi Điềm báo mưa sắp mịt trời Đồng không mông quạnh ai người chắn che,...
Cao xanh ươm hạt nắng mềm Một chiều theo gió lạc miền phù hoa. Long lanh mắt ngọc tay ngà Xuôi miền dâu bể nhạt nhoà khói sương Thiên di xa ngái dặm trường Quảng Hàn, Ô Thước vô thường là đây....
Giữa trời treo cái liềm trăng Lầm lì cắt đứt bao tầng khăn mây Rạt rào lá, chợt lặng ngay Vẻ như e ngại heo may chớm về Gánh gì, ai mải miết đi Cúi vành nón trắng không hề nhìn trăng...
Mơn man thu đến thẫn thờ Ráng hè rây rớt xa mờ chân mây. Gió vơi con nước hao gầy Sắc xanh phai nhạt nhuốm đầy vàng thu....
Nhờ câu quan họ bắc cầu Cho ta về với miếng trầu đỏ môi Hội Lim người ấy đâu rồi Em còn không? Mộng một thời còn không? Tiếc là sáo đã sang sông Để ta ở lại giữa dòng phong ba...
Trang Âm nhạc nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu bài hát "Quán trọ trần gian" - Nhạc: Ánh Dương - Lời: Thơ Trần Huyền Tâm - Trình bày: Ánh Dương. Con còng còng cõng sầu trên bãi cát Loay hoay tìm một ước vọng mung lung. Tôi rút ruột hát tiếng đời bỏng rát Thân khô gầy xao xác kiếp ve ve...
Ngủ ngon đi ngủ đi anh yêu thương em khẽ cất thành lời ru Từ trong sâu thẳm mịt mù Dịu đau, những vết quân thù bắn anh Gió xanh ru ngọn cỏ xanh Khói bom đã hết, yên lành giấc say...
Truyện Kiều với Tiếng Việt hẳn là có mối liên hệ như cụ Phạm Quỳnh từng khẳng định: “Truyện Kiều là cái ‘văn-tự’ của giống Việt-Nam ta đã ‘trước-bạ’ với non sông đất nước này”. Có lẽ không ngẫu nhiên khi một số nguyên thủ quốc gia nước ngoài tới Việt Nam đã trích Kiều như một phương tiện giao lưu......
Em ơi tháng Năm Mưa màn mây bạc trắng Sen thắm đỏ mặn màu chiều vắng Giấc mơ trưa tan tác cả đêm hè Ta và em hai nhánh sông trôi Mải miết cuộn mình qua mùa giông bão...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!