- Sáng tác mới
Cách đây 1000 năm trước có một hòa thượng tu hành tại chùa Vĩnh Hoa từ thủa nhỏ. Sau nhiều năm vị hòa thượng này xuống núi vân du, khi trở về chùa thì sư phụ đã viên tịch rồi, bởi vậy chúng tăng trong chùa chọn vị này lên làm trụ trì....
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Ngày nọ, khi các đệ tử khất thực trở về, đức Phật Thích Ca có hỏi các đệ tử: “Này các đệ tử! Các người hàng ngày vất vả mang bát khất thực là vì điều gì?”....
Một ngày trốn nhân thế lao xao Tôi được tặng một nụ cười rạng rỡ Trong ánh mắt yêu thương trái tim tôi khai mở Tôi nhớ về một nơi xa xăm.... Một ngày tôi được tặng hoa sen Đóa hoa xanh lung linh chín chữ vàng sáng tỏa...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Thời gian ơi hãy dừng chân lại Địa cầu ơi hãy quay ngược vòng đi Để cho ta khỏi sống cảnh chia ly Không vội vã, như buổi đầu gặp gỡ Khoảng trời xanh gặp chùm hoa phượng nở Lắng trong lòng một màu đỏ ra đi...
Một nhà triết học từng nói: “Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của bạn”. Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta không thể khống chế cảnh ngộ của bản thân, nhưng lại có thể khống chế tâm thái của mình; chúng ta không thể thay đổi người khác, nhưng lại có thể thay đổi chính mình....
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Người đàn bà đẹp tựa chiếc gương soi. Phẳng lặng, sáng trong, lấp lánh. Tháng ngày qua với bước chân hiu quạnh. Vẫn một mình nuôi con....
Vào một buổi sáng lạnh mùa đông năm 2007, tại một ga metro ở Washington DC, một thanh niên với chiếc đàn vĩ cầm, đứng chơi những bài nhạc nổi tiếng của Bach, Schubert, Massenet… trong vòng 45 phút....
Một khoảng trời, khoảng trời Biêng biếc ban mai, những đoá hoa cười Long lanh mắt nắng sương ngời Lá chín khơi vàng.. sắc thu lơi....
Có một chiều bơi trên đầm sen Tôi thấy tôi lạc vào miền lạ lắm Cái nhìn xanh. Ý nghĩ xanh Còn trái tim đỏ thắm Trái tim như rừng hoa Như triệu búp sen hồng....
Mụn không phải là thứ tốt đẹp gì. Vừa đau, vừa xấu. Nhưng thực ra, mụn như cái biển báo, vị trí mọc mụn lại nói lên nhiều điều về sức khoẻ của ta....
Nhắn rằng, người chốn Đào Nguyên Có nhớ Giao Tiên thì tìm về Bến Giác Lời thệ ngàn xưa khởi một dòng trong vắt Chén tạc chén thù vất lại dưới tầng không......
Chiều phai dần như ánh mắt xa Đêm về trăng lẫn với cỏ hoa, Thu chợt đến như người vừa khóc Sương hay là ánh mắt đỏ hoe?...
Quá ngỡ ngàng, tôi gặp tôi Ở chốn cuối đất, tận nơi cùng trời Khi tôi đứng, lúc tôi ngồi Tôi này ngắm, tôi kia cười với tôi Tôi trong cuốn sách thế thời...
Con người ta nếu như có thể hiểu được “buông” thì ấy chính là bậc trí giả. Buông là biểu hiện của từ bi, trí tuệ và sự trưởng thành. Nó khác với “buông tha” hay “vứt bỏ” vốn là một dạng trốn tránh thực tại....
Tháng Bảy về, con không thể nào quên. Những khúc ca viết về chiến tranh, về cha và đồng đội. Cứ da diết như gió mùa thổi mãi. Cứ thấm vào, chạm khắc trái tim con!...
Đời người không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, mỗi người đều phải trải qua những khó khăn trắc trở, thất bại… Nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn cần đối diện với vấn đề và nhìn nhận lại bản thân....
Có một vị sư nọ Đi kiếm củi trong rừng Bỗng gặp một cháu nhỏ Đuổi bắt bướm tưng bừng... Sư lại gần và hỏi: "Trong tay con có gì?"...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!