- Sáng tác mới
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Sau những trận "hỗn chiến" Con mèo thật đáng thương Nó chỉ dám ẩn, hiện Mặt mày đầy vết thương... Chỉ thoáng nghe tiếng nó Tôi đã mang hạt ngay...
Một cụ già hành khất Đi thất thểu trên đường Theo sau là con chó Trông gầy gò, đáng thương! Từng bữa ăn no, đói Vài mẩu bánh mỳ khô Con chó không biết nói Chỉ vẫy đuôi bâng quơ......
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Anh cứ nghĩ nếu anh làm thẩm phán Chắc chẳng bị cáo nào bị tử hình đâu Bởi anh xử bằng trái tim thi sĩ Và nỗi đau bạc phếch ở trên đầu!...
Những chim bố, chim mẹ Nóng lòng về mớm con Bị thợ săn bắt thế Chúng chết dần, chết mòn... Cả bầy chim hoảng hốt Khi cận mùa phóng sinh Bị càn quét và nhốt Chết chóc là thường tình......
Có một con chuột nhỏ Sống quanh quẩn góc tường Một bức tường sắp đổ Lung lay thật khác thường! Con thạch sùng gần đó Chặc chặc lưỡi :"Chạy mau!"...
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Nó khổ lắm và đáng thương lắm lắm, Trót sinh ra nơi cung cấm lạ kỳ, Mấp máy môi đã có người cho uống, Sờ bụng tròn có người hỏi ăn chi....
Tử đằng là loại cây dây leo thân gỗ, rụng lá vào cuối thu đầu đông, quãng thời gian sau đó là quãng thời gian ra hoa và nảy chồi của cây. Chữ TỬ ở đây là màu tím tía (rau tử tô hay tía tô); chữ ĐẰNG nghĩa gốc là cây mây....
Rồi một ngày chúng mình sẽ xa nhau, Sinh, Lão, Bệnh rồi đến kỳ phải đến. Hàng tỷ năm rồi, Thuyền nào không rời bến? Có bao thuyền đã ngủ dưới đại dương?...
Cả một nền văn hóa Việt Nam 4000 năm lịch sử hoặc xa hơn là văn hóa 5000 năm của vùng đất Thần Châu Hoa Hạ Trung Hoa đều rất tin vào Thần, vào Phật, vào Tiên... Tách nền tảng chung của Văn Hóa Thần Truyền ở vùng Đông Á ấy thành những đặc sản của từng dân tộc e rằng nhiều lúc chúng ta sẽ bỏ đi những......
Một bức tường cao ngất Chia đôi thế giới người Bên cho người đã khuất Bên người hít khí trời... Khắp nơi đô thị hóa Thành phố dần mở mang Đất ít, người đông quá Mà toàn thấy nghĩa trang......
Hoa Quỳnh phận mỏng có đáng thương? Kim cổ thi nhân luống vấn vương. Ta kính Hoa Quỳnh bằng một vái, Mỏng manh trân quý sát na thường....
Người ta bảo thơ ông lạ lắm Tôi đọc xong không một chút vấn vương Người ta chê văn ông rối rắm Tôi lướt nửa trang thấy quá phi thường...
Cũng tai cũng mặt cũng mày râu Cũng gọi đàn ông có kém đâu Gần trọn kiếp người trên mặt đất Hỏi còn vất vưởng đến bao lâu...?!...
Mây bông lãng đãng vòm không Heo may ngượng nghịu bâng khuâng ngỏ lời Thả trôi nắng rát đầy vơi Ai người nhắn gửi tơ Giời nhập Thu...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!