- Sáng tác mới
Ở cách quê chẳng quá dài Mỗi năm cũng độ một hai lần về Cỏ xanh mướt dải bờ đê Mà bước chân đã lạc về xa xăm. Tin dì đau đã nhiều năm Mà ba bẩy lượt mới thăm được dì...
Trời mưa như trút nước Ngõ ngập nửa bánh xe Cổng đẩy mãi mới được Vì mưa cản lối đi... Tuy vậy tôi vui lắm! Khi trải nghiệm cung đường Lòng vẫn cảm thấy ấm...
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm Ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền mình, Tới Điện Biên...
Có người tổn thương Bằng lời, hành động Có người tổn thương Bằng cách im lặng Nhưng tổn thương nhất Là phớt lờ khi Ta quá trọng họ...
Đừng đánh mất hy vọng Vì bạn chẳng bao giờ Biết những gì ngày mai Sẽ mang tới cho bạn...
Sáng tháng Sáu ngọt thơm mưa đổ Gió bồi hồi lượn quanh từng góc phố Sáng tháng Sáu nắng vàng ươm bỡ ngỡ Hoa nào thơm cho ký ức hiện về? Sáng tháng Sáu Sài Gòn, thơ thức giấc...
Xanh mướt lá, Ba Vì mát rượi Bạn rủ nhau về đo sức với chiều cao Nào Thắm, An, nào Bình, Vui, Liên, Thoát Mắt long lanh tròn như vừa chớm đôi mươi. Các bạn trai tươi thắm nụ cười...
Tưởng sủi tăm là cá cắn câu Tưởng hương thơm là hoa đang nở Tưởng kề bên là thành duyên nợ Tưởng chữ NGƯỜI là viết giống nhau...
Một thời ngẩn ngẩn ngơ ngơ Một thời yêu chẳng bao giờ được yêu Một thời bay bổng như diều Một thời rơi xuống những điều trái ngang...
Mưa làm cho đất ướt đầm biển đầy ắp nước, gió sâm sấp chiều Lời thương muốn gửi người yêu sợ mưa làm ướt cánh diều …lại thôi...
Tràng An mấy lúc lặng yên nhịp chày Yên Thái bỏ quên thịch thình Tiếng rao khuya dẹt mỏng manh “Cốm vòng đây, cốm nếp xanh ai nào!”...
Chỉ là tiếng gọi bên nhau Mà sao âu yếm đậm sâu nghĩa tình Gọi nhau chung một chữ mình Ngọt ngào sâu lắng thắm tình cùng nhau Yêu thương đằm thắm xiết bao Từng lời từng chữ thấm vào trong tâm...
Chẳng có vi lô hiu hắt, Chẳng có lá đổ rừng chiều... Dịch Thủy chiều nay, không trắng tuyết. Bạc đầu Kinh Kha, Một chén quan hà, Uống mãi chẳng thèm say.....
Lắng hồn trong như sáng, Bao tròn quanh hạt sương, Cả một bầu mát rượi, Long lanh niềm yêu thương... Xin gửi vào vũ trụ, Phần thánh khiết nhẹ nhàng, Những nỗi buồn rười rượi, Như lá rơi nhẹ nhàng, Như nắng thu vời vợi,...
Mưa rơi xuống vì đám mây không còn chịu nổi sức nặng Nước mắt rơi vì trái tim không còn chịu được nỗi đau...
Thế là xong... Thế là thôi Thế là vở khép màn rồi... như in Thế là giải thoát Vietin... Bốn nghìn tỉ hóa cánh chim... Bay rồi. Bây giờ thời thế... thế thôi Cán cân Công lý nghiêng rồi còn đâu...
Ta giác ngộ để mà giải thoát vòng Tử sinh và cõi Vô minh Bến Giác đợi con thuyền Bát Nhã vượt biển Mê để khẳng định mình...
Nhật Bản xếp hạng nước giầu Phải đâu là ở nhà lầu xe hơi mà là bản sắc con người làm việc, học tập không ngơi suốt ngày Từ sau Thế chiến đến nay...
Cưỡi mây nắng dạo trưa hè Xếp hàng phượng đứng nghe ve thổi kèn Gió tung sắc đỏ bay lên chỉ còn lại áo nàng tiên*với cành Bằng lăng tím khoảng trời xanh...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!