- Sáng tác mới
Hôm nay, nhà có khách quý - Người khách ông Hoan luôn mong đợi. Đó là Quân con trai của bác Khiêm, bạn chiến đấu của ông thời chống Mỹ. Ông Hoan may mắn còn sống trở về....
Munich đón tôi, Lớt phớt giọt mưa rơi Cong cong sợi nắng Thơm thơm khí trời Cây mơn mởn tươi Người nói cười nhè nhẹ Khẽ khàng, êm ả...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Mỗi năm khi sắp tết bao giờ mình cũng mua hoa đào. Hà Nội không có hoa đào làm sao gọi là tết. Dù là bích đào bạch đào hay đào phai thì hoa đào bao giờ cũng mang tết đến mỗi ngôi nhà thân thương....
Đặt chân lên xứ Anh đào Phú sỹ * ngả mũ đón chào từ xa Rì rào biển hát tình ca Bên đường nở những thảm hoa tặng người...
Xuân đến, Anh Đào trĩu nặng bông, Từng loạt rơi đầy trước gió Đông. Mặt Trời đỏ lịm, trời xanh thế, Phú Sỹ ngàn năm vẫn bạc đầu... Muốn làm tráng sĩ đeo gươm báu,Nếm hương, ngửi vị, chốn thung sâu....
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Chị ơi 66 mùa xuân (*) Tươi như mai nở Thắm như cánh đào! Mớl ngày nao đêm thi Rạch Giá Chị hát dân ca "người ở đừng về" Giọng trong trầm ấm thiết tha Tóc dài, sơ mi trắng Tinh khôi mượt mà....
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Có mắt chả có mũi ta Mắt tròng vào mắt để xa hóa gần Cán bộ, lãnh đạo, nhân dân Ai muốn nhìn rõ thì cần đến tôi....
Một cậu bé hiếu động Nghịch ngợm, mười tuổi đầu Một hôm ai đó tặng Cho cậu một chiếc rìu Cậu vô cùng thích thú Món quà đặc biệt này! Cậu chân sáo nhảy múa...
Chiều chóng vánh, vội vàng qua rất vội Thất thểu cô đơn, ta tìm ánh nắng tà Mỏi mòn ước trở về ngày thơ bé Đánh đáo, chơi khăng, ước đến hội trăng rằm....
Hương của hoa thơm tỏa xa trăm dặm Hương của rượu ngon tỏa xa nghìn dặm Hương của người lành tỏa xa vạn dặm Ý nói, cái tình của con người hai bên dù xa vạn dặm vẫn cảm thấy nhau, biết đến nhau, rồi quý nhau. Hoa đẹp, rượu ngon trên bàn tiệc chẳng thể so bằng....
Qua kiếp nạn phừng phừng hai vạch Mình hồng hào một vạch oai phong Toi nửa tháng không “phây” không sách Cơm bưng nước rót ở góc phòng Thì vẫn biết dính vào là khổ Cổ họng đau, xương cốt như rần Càng thấu hiểu khi gần đến số...
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Bao năm mình gặp lại nhau Bạn, ta vui vẻ mày tao thân tình Nhắc nhau một thuở chúng mình tuổi thơ chung một mái trường nơi quê...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Phóng sinh từ chùa Vĩnh Nghiêm Chim bay ra kênh Nhiêu Lộc, Đậu lên cành cây tươi tốt Chim giờ mới thực là chim. Bụng đói. Bỗng nhiên thấy thóc Hạt hạt mẩy thơm. Mắt mờ...
Tới bất cứ nơi đâu cũng nghe người ta khoe Xứ sở ấy đất địa linh nhân kiệt Trớ trêu thay cho những điều ta biết Đất nước nghèo lệ dân mắt đỏ hoe Xứ nguyên khí gió Lào khô sỏi đá Người dân quê phiêu bạt khắp mọi miền...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!