- Sáng tác mới
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc Trong mái nhà tranh, trên mái ngói cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Nam Định mắt xanh màu ngọc bích Vị Xuyên lóng lánh ánh mắt cười Phù Long môi son phơn phớt đỏ Sông Đào thu xuống sắc bớt hồng...
Em còn nhớ hay là không níu giữ Bóng thời gian, góc phố cuối con đường Bến đò xưa, dòng sông ấy chiều buông Hoa sứ rụng, trên con đường kỷ niệm...
Lại thêm một tuổi nữa rồi Nhìn nhau xa xót… bạn, tôi chớm già Ngậm ngùi nhặt chiếc lá đa Mùa Thu chở tuổi trẻ ta về Trời...
Bến đò HànTrong sương giăng Chiếc thuyền nan Nằm im lặng Mặt trời lên Dòng sông trắng Bến đò vắng Nước im trôi Mây chơi vơi...
Trường em ngói đỏ giữa trời Nơi lưng chừng dốc bên đồi lúa nương Đường lên thăm thẳm mù sương Bên là rừng quế bên rừng hoa ban Cô giáo em đẹp dịu dàng Dạy em học chữ biết làm điều hay...
Ngày còn nhỏ hắn thường đi tàu thủy ngược dòng Trà Lý, ngược dòng sông Hồng để lên Hà Nội. Sông ngày ấy lúc nào cũng đầy nước và đỏ đục phù sa. Hắn nhớ để đi hết chặng đường khoảng 100km đường thủy là phải dậy từ 3 giờ sáng,...
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc, Trong mái tranh, trên mái ngóii cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Bao giờ bạn mất hồn chưa? riêng tôi thì đã, mới vừa hôm qua Tim như lỡ nhịp thưa ra chân như quên đất lả la bồng bềnh Đò ngang em xuống, tôi lên giật mình gặp ánh mắt huyền từ em...
Thi thoảng, trong lúc chèo thuyền vượt sóng, vẫn có kẻ làu bàu đòi bắt lỗi, tìm ra ai gây ra lỗ thủng, ai tạo nên sóng cả, nhưng tiếng làu bàu đó lạc lõng, chìm nghỉm trong tiếng hô dô tá dô hò của những người đang bận rộn góp tay chèo đè sóng vượt sông....
Mấy ngày sao máy mắt hoài Hay giấu bạn lẻn ra ngoài, nhớ tôi? Khỏa tay nước sông Hồng trôi Thả câu lục bát đơn côi ngược dòng, Thui thủi bến ấy vui không...
Sao em làm mình dang dở Khi thương nỗi nhớ của tôi Bâng khuâng ráng chiều rực đỏ Đâu hay mây đã cuối ngày Sao em làm mình dang dở Khi nghe mưa hát bên đồi Dẫu dạt dào mà chốc lát Nắng lên khô khát kiệt cùng...
Đại bộ phận những người sắp ly hôn đều tưởng bở rất nhiều thứ (엄천난 환상). Họ cho rằng, ly hôn là đáp án duy nhất cho một hôn nhân bất hạnh, chỉ cần ly hôn, họ sẽ thoát khỏi mọi đau khổ, bắt đầu một cuộc sống êm đềm...
Vẫn là em, một sớm mùa thu Đi tìm nắng và nắng đi tìm gió Còn nguyên vẹn một trái tim nho nhỏ Biết yêu thương và cũng biết sẻ chia Để lại sau lưng dữ dội nắng mùa hè Và để lại nguyên cơn mưa rào ào ạt...
Người còn bận phía phù hoa Nên lời hứa vẫn còn là lời suông! Để ta bên chốn vô thường Loay hoay với những níu, buông nỗi đời....
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Người ra đi xin như giọt mưa hiền Cho đất lại bình yên màu xanh cũ Nắng rực rỡ trong chiều như nhắn nhủ Thoáng chút gì hương bưởi Tháng Ba ơi!...
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!